Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 270

Cập nhật lúc: 2025-03-27 04:41:13
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Thành Hữu mở cửa xe, lấy túi văn kiện từ bên trong ghế lái phụ đưa cho cô.

 

"Em khỏi MR tới phòng tài vụ. Đây là tiền thưởng và tiền phúc lợi cuối năm."

 

Cái gọi là phúc lợi, Lâm Lâm là phiếu mua hàng giảm giá mấy ngàn siêu thị. Mỗi năm phòng tài vụ nghĩ cái gì khác.

 

Phó Nhiễm đưa tay nhận lấy.

 

"Gọi điện thoại để tự đến công ty lấy là ."

 

"Em hôm nay rời vội vội vàng vàng, chẳng lẽ còn ở phòng tài vụ đặc biệt chờ em tới lấy?"

 

"Được !"

 

Phó Nhiễm nắm trong tay, cũng mở kỹ.

 

"Cám ơn."

 

"Tối mai theo dự một bữa tiệc."

 

Đối với yêu cầu quái lạ , Phó Nhiễm từ chối chút nghĩ ngợi.

 

" còn chuyện."

 

"Mấy ngày Cục trưởng Tống lo lắng giúp ít cho chuyện của cha em. Ông chủ động tối mai gặp mặt. Lúc nhờ ông giúp một tay nên mới quan hệ của chúng , ông mới chịu đáp ứng. B gì cũng đều gặp mặt em."

 

Phó Nhiễm , chân mày nhíu chút tình nguyện nào, nhưng dù cũng giúp qua. Nếu dựa các mối quan hệ của Minh Thành Hữu, sợ rằng cô gặp những còn gặp , cô nghĩ tới câu trong miệng Minh Thành Hữu.

 

"Quan hệ của chúng ?"

 

Hắn đốt điếu t.h.u.ố.c lá đốt đang kẹp trong tay.

 

"Dĩ nhiên là mới càng cơ hội. "

 

Minh Thành Hữu .

 

"Chủ ý tìm Trần Lam Diễm chính là Tống cục nghĩ tới."

 

Đã đến nước , Phó Nhiễm bất kỳ lý do nào cũng .

 

" Được ."

 

"Tối mai tới đón em."

 

Phó Nhiễm suy nghĩ một chút.

 

"Hẹn gặp ở đó luôn , cha thấy."

 

Minh Thành Hữu gật đầu.

 

"Được."

 

Phó Nhiễm thấy còn .

 

" Anh mau về ."

 

Minh Thành Hữu vỗ vỗ bên cạnh.

 

"Đứng với một lúc

 

Đứng cửa chịu cái rét của mùa đông, Phó Nhiễm cũng tự khổ , cô đưa tay lên môi hà .

 

" đây".

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-270.html.]

Cô xoay , vài bước, đầu thấy Minh Thành Hữu thật sâu, ánh mắt phức tạp mà u ám, nhất thời Phó Nhiễm ngây tại chỗ, cách xa như còn thấy đáy mắt Minh Thành Hữu đầy ảm đạm đau thương.

 

hình dung thế nào, giống như hai chữ đau thương vẫn thể diễn tả loại cảm giác .

 

Bàn tay Minh Thành Hữu đang kẹp t.h.u.ố.c lá rũ xuống bên chân.

 

Hai năm , cô cũng rút tay rời như thế , mang theo chút quyến luyến nào.

 

Phó Nhiễm thu tầm mắt mất hồn, cô cắm hai tay trong túi quần sải bước nhà.

 

Vào phòng ngủ, tắm xong mặc đồ ngủ phòng rửa tay, Phó Nhiễm đẩy cửa phòng tới cửa sổ, xung quanh, xe của Minh Thành Hữu rời . Cô ở cửa sổ một lúc, cảm thấy lạnh mới lật đật đóng cửa sổ .

 

Phó Nhiễm nghĩ thầm dù cũng chính thức gặp mặt, cô thể ăn mặc quá tùy tiện. Quần áo hàng hiệu trong tủ quần áo , Phó Nhiễm lấy chiếc đầm phía lông màu tím nhạt, lúc dạo phố chọn , cũng để ý giá tiền đắt chủ yếu là thích liền mua. Cổ áo là thiết kế chữ V kinh điển, đầm bó sát yêu cầu mặc vóc cao ráo, vạt đầm cách đầu gối 10 cm, đuôi váy vểnh lên, bụng phẳng, mặc dù gầy nhưng vòng một đầy đặn. Phó Nhiễm kết hợp với chiếc vòng bạch kim rủ xuống, cô sửa sang trong gương suy nghĩ, thật sự cũng cảm thấy tự nhiên, bình thường cô ăn mặc kín đáo, bao giờ cố ý ăn mặc hở hang.

 

Sau khi mặc áo khoác ngoài xong, Phó Nhiễm lái xe rời khỏi Phó gia.

 

Đến cửa quán rượu hẹn thì thấy Minh Thành Hữu đang ở bên trong đại sảnh đợi cô, Phó Nhiễm cầm túi xách tới.

 

" tới trễ chứ?"

 

Minh Thành Hữu giơ cổ tay lên, chỉ chỉ đồng hồ mấy ngày Phó Nhiễm tự tay đeo lên cho .

 

"Không trễ, nhưng em thật là đúng lúc."

 

" Cục trưởng Tống tới ?"

 

"Ở đường, gần mười phút nữa."

 

Minh Thành Hữu đưa Phó Nhiễm thang máy.

 

"Anh đặt phòng từ sớm, còn mấy bạn của Tống cục cũng cùng tới."

 

Phó Nhiễm theo Minh Thành Hữu tới bao sương, ấm áp, trong phòng rộng rãi, chính là chỗ bình thường thể tới.

 

Cô cởi áo khoác ngoài treo lên giá áo.

 

Minh Thành Hữu xoay , ánh mắt thể tránh khỏi lướt qua n.g.ự.c Phó Nhiễm, trong mắt của căng thẳng, giống như vực nước xoáy sâu cùng ánh mắt nheo , dần dần trầm xuống.

 

"Ai cho em ăn mặc như chứ?"

 

Ngược , Phó Nhiễm thấy gì đó khác thường.

 

"Thế nào?"

 

Sắc mặt Minh Thành Hữu âm u.

 

"Cho em đến đây ăn cơm chứ để cho em tiếp rượu."

 

"

 

Phó Nhiễm cất cao giọng.

 

"Đừng chuyện kiểu chọc ngoáy như , mặc như thế nào liên quan tới !"

 

Minh Thành Hữu nhấc áo khoác giá áo choàng lên vai cô, dùng sức khép chặt ôm cô trong lòng.

 

"Mặc ."

 

"Minh Thành Hữu, quá khôi hài đấy?"

 

Phó Nhiễm khẽ giãy bả vai .

 

"Quần áo mua là để mặc cho chính thưởng thức."

 

Bàn tay Minh Thành Hữu siết chặt vai Phó Nhiễm buông .

Loading...