Khuôn mặt Vưu Ứng Nhụy đỏ bừng, dù mặt đối mặt vấn đề như căn bản là ngoài ý với cô, thấy vẫn còn , cô khẩn trương nắm chặt vạt áo.
Minh Thành Hữu vẫy vẫy, ý bảo cô tới gần. Bước chân cứng ngắc mà mong đợi vòng qua cuối giường, Vưu Ứng Nhụy ở mặt Minh Thành Hữu. Hắn duy trì tư thế ở mép giường, ngẩng đầu đáy mắt Vưu Ứng Nhuỵ.
"Em từng đàn ông khác ?"
Vưu Ứng Nhụy ngẩn , nghĩ tới Minh Thành Hữu sẽ hỏi vấn đề như . Cô đỏ mặt lắc lắc đầu. Minh Thành Hữu giống như là hiểu, gật đầu.
" Thân thể của đàn ông, thế giới chỉ một phụ nữ thể hoà hợp cùng . Ứng Nhuỵ, cần thử, thể và em khó thể hòa hợp với ".
"Vì ?"
Vưu Ứng Nhụy cân nhắc .
" Chẳng lẽ còn thiếu phụ nữ ?"
Hắn nâng khóe miệng, cô theo hai năm, rốt cuộc cũng thể chiếm lòng .
Không riêng Vưu Ứng Nhụy, lẽ tất cả sẽ cho là từng ít phụ nữ, Minh Thành Hữu nở nụ .
"Nên em cho là thêm em nữa cũng nhiều ?"
Lời tai trong mang theo chút nhục nhã, Vưu Ứng Nhụy quan tâm nhiều như .
“."
Minh Thành Hữu chằm trong mắt cô, lên, thể tự nhiên kề đến vai Minh Thành Hữu, cô duỗi hai tay đặt nhẹ hai bên huyệt Thái Dương của .
"Thành Hữu, thử một chút chúng ?"
Minh Thành Hữu khép mắt , Vưu Ứng Nhụy lúc nặng lúc nhẹ xoa bóp khiến cảm xúc từ từ buông lỏng, lời nào, chừng mười phút , mới nắm tay Vưu Ứng Nhụy đặt trong lòng bàn tay.
" Không cần thử, đương nhiên rõ thể của chính ."
Trong mắt ngập tràn bi thương cùng cam lòng, đôi môi Vưu Ứng Nhụy giương cao như như lạnh.
Có thể hòa hợp cùng thể , là Phó Nhiễm chứ?
Vưu Ứng Nhụy tin những thứ chuyện ma quỷ , xã hội bây giờ, ngoài tùy tiện ngoắc ngoắc đầu ngón tay đều thể tìm tình một đêm, chỉ là đụng cô mà thôi. Hai năm qua, Minh Thành Hữu bận rộn nhiều việc… Sự nghiệp, bên ngoài nhất định là ít phong lưu, đúng, đàn ông thể tách giữa t.ì.n.h d.ụ.c và tình yêu ?
Minh Thành Hữu cầm tay của Vưu Ứng Nhuỵ lôi cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-275.html.]
"Anh cho là cách nào, cái gì thể cho em, em cứ việc ."
Trong mắt Vưu Ứng Nhụy chứa nước mắt, xem , đây là hạnh phúc cùng bất hạnh lớn nhất của cô.
"Được! "
Cô gật gật đầu.
"Em một tờ giấy đăng ký kết hôn."
Cô cúi thấp mặt, thể sống mũi cao vút của Minh Thành Hữu, ngẩng đầu lên, cái trán nhẵn bóng thật
" Em thật sự kết hôn với ?"
Hai tay Vưu Ứng Nhụy vòng qua bả vai , nước mắt nhất thời nhịn , rơi xuống mặt Minh Thành Hữu, cô miễn cưỡng , nước mắt cứ như là mưa đen, khiến cho cả khuôn mặt đều nhem nhuốc, cô vẻ thoái mái.
"Chẳng em . Em sinh là Minh gia, c.h.ế.t là quỷ Minh gia".
"Việc sẽ đáp ứng em ."
Minh Thành Hữu khẽ lui , bàn tay với lấy bao t.h.u.ố.c lá tủ đầu giường. Hai chân Vưu Ứng Nhụy nặng nề tới ghế salon đối diện, cô cúi đầu xuống, hoạt bát và vui vẻ thoáng qua đều biến mất.
Minh Thành Hữu rút điếu thuốc, ánh mắt xuyên qua làn khói lượn lờ về phía cô đang ngay ngắn, cô ở bên cạnh hai năm, quả thật cũng dễ, ngày cực kỳ gian nan, quả thật cũng chỉ Vưu Ứng Nhụy.
Có lẽ cũng chính bởi vì cô, ở trong những ngày như thế mới thấy đau lòng tới chết.
Có thể đối với khác mà , Vưu Ứng Nhụy theo cho dù lúc nghèo túng nhưng trong tay vẫn khả năng hưởng thụ cuộc sống, cho nên, coi là gì cả.
chỉ bản Minh Thành Hữu ý nghĩa sâu xa, hai năm , đều tránh mặt , Vưu Ứng Nhụy chủ động gần gũi đối với Minh Thành Hữu mà thể nghi ngờ là an ủi nhất.
" Vưu Ứng Nhụy."
Cô nâng ánh mắt sưng đỏ lên về phía .
"Trước khi đăng ký kết hôn, chúng một phần thủ tục công chứng tài sản hôn nhân."
Minh Thành Hữu chau mày
"Thời điểm êm theo là bàn tay trắng, kết hôn cũng là hai bàn tay trắng, em tiền của , tựa như lúc đầu em với , dù là gì em vẫn sẽ chọn , cho nên, công chứng tài sản là bằng chứng nhất."
Vưu Ứng Nhụy liền một mạch.