Minh Thành Hữu dùng sức mân điếu thuốc, t.h.u.ố.c lá cháy hết ở đầu ngón tay, dậy.
"Hành lý của em ở trong phòng ?"
Vưu Ứng Nhụy tới tủ treo quần áo, lấy va ly từ bên trong tủ .
Minh Thành Hữu nhận lấy từ trong tay cô, cầm va ly lên ngoài, Vưu Ứng Nhụy theo tới một phòng ngủ khác, Minh Thành Hữu móc chìa khóa mở , bên trong bày biện vẫn giống như khi cô như đúc, mỗi ngày giúp việc đều sẽ quét dọn, ngoài thời điểm cũng nhớ khóa cửa thật như Minh Thành Hữu căn dặn.
Hắn đặt va ly của Vưu Ứng Nhụy trong sofa, cô tại trong phòng ngủ, mắt phần lưng Minh Thành Hữu chằm chằm.
"Nghỉ ngơi , một việc hãy ."
Minh Thành Hữu đóng cửa phòng , mới về đến phòng ngủ chính, điện thoại di động hiển thị một tin nhắn đến.
Là Vưu Ứng Nhụy.
Nội dung tin nhắn đơn giản, ngắn ngủn mấy chữ, chuyện giấy đăng ký kết hôn, hãy coi như em .
Ngón tay cái của Minh Thành Hữu lướt qua dòng chữ màn hình, nhấn xóa, đó tiện tay ném điện thoại di động về phía tủ đầu giường.
Vưu Ứng Nhụy ở trong phòng chần chừ, điện thoại trong lòng bàn tay càng lúc càng nắm chặt, cô kề mặt hướng mặt tường lạnh như băng, mắt thời gian từng giây từng phút trôi qua màn hình chằm chằm.
Minh Thành Hữu trả lời.
Phó Nhiễm lái xe với tốc độ chậm, trong miệng lưu mùi rượu thuộc về Minh Thành Hữu, lưu luyến khó phai.
Trở Phó gia, Phó Tụng Đình và Phạm Nhàn ngủ, phòng khách rộng lớn vắng vẻ, Phó Nhiễm cố gắng nhẹ nhàng trở phòng , nghĩ là quấy rầy đến Phạm Nhàn. Cô phòng bao lâu, tiếng gõ cửa. Phạm Nhàn mặc đồ ngủ đẩy cửa .
"Tiểu Nhiễm về hả ?"
Phó Nhiễm đem túi xách treo lên giá áo.
"Sao còn ngủ?"
"Thấy con về nhà trong lòng yên tâm! "
Phạm Nhàn xong đóng cửa .
"Ngày mai theo ngoài mua vài món đồ, mau ngủ sớm ."
Phó Nhiễm vui vẻ đồng ý, cởi áo khoác váy lông bên trong, tiếc cho mặc phong cách như , ngoài một chuyến giấu kín như thế, phỏng đoán nhà thiết kế nổi tiếng tạp chí tác phẩm của lãng phí như , là tức tối đến mức thể chạy đến Trung Quốc.
Hôm , bởi vì thời tiết lạnh quá mức, Phạm Nhàn và Phó Nhiễm ăn xong cơm trưa mới ngoài. Phạm Nhàn gọi lái xe để cho Phó Nhiễm lái xe, chuyện chuẩn tết cần bà tự quan tâm, ngoài chủ yếu là đặt mua vài bộ lễ phục và trang sức, dù lễ mừng năm mới xã giao nhiều.
Vưu Chiêu Phúc và Thẩm Tố Phân ở cửa hàng thời trang xung quanh, Vưu Ứng Nhụy đậu xe xong tới.
"Vào
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-276.html.]
"Nhụy Nhụy…"
Thẩm Tố Phân dè dặt lôi kéo ống tay áo cô.
"Y phục ở đây mắc?"
"Mẹ đừng xem giá tiền, thấy thích mua là ."
Vưu Ứng Nhụy lơ đễnh, nhân viên kéo cửa .
"Xin chào quý khách ."
Trong cửa hàng phân chia khu y phục của nam và nữ, nhân viên dẫn Vưu Chiêu Phúc tới chỗ quần áo nam, Vưu Ứng Nhụy đưa tay chỉ Thẩm Tố Phân, hướng tới nhân viên phục vụ khác.
"Giúp chọn vài bộ thật ."
Nói xong, tới chỗ khác để thử y phục.
Thẩm Tố Phân giống như Già Lưu thăm khu vườn lớn lộng lẫy, tay chân cũng nên thế nào, nhân viên giới thiệu kiểu dáng cho bà, một câu bà đều hiểu. Thấy ma-na-canh trong tủ kính cổ choàng khăn quàng cổ, Thẩm Tố Phân cũng thử mang, thói quen là lật mác xem giá tiền đầu tiên.
"U, một chiếc khăn quàng cổ mà 288 tệ, quá mắc!!."
Nhân viên ở bên cạnh ngẩn , về là phì .
"Là 2880 tệ."
"Cái gì?"
Thẩm Tố Phân giật , giọng cao lên.
"Trong siêu thị mua một cái 80 tệ cũng thể mang
"Mẹ!"
Sắc mặt Vưu Ứng Nhụy vui đến mặt bà.
"Không xem y phục ?"
Thẩm Tố Phân rốt cuộc thấy đau lòng cho đứa con gái .
"Nhụy Nhụy!"
Trước mặt nhân viên thẹn thùng, bà kéo Vưu Ứng Nhụy tới bên cạnh.
"Một chiếc khăn quàng cổ 2880 tệ, y phục mắc hơn ? Mẹ với cha con cần mặc đồ mắc tiền như . Khu trang phục Carrefour cũng tệ, chúng là tới chỗ đó ."
"Mẹ!"
Hai đầu chân mày Vưu Ứng Nhụy kiên nhẫn.