Phó Tụng Đình cũng vội, chờ ‘hai ’ , rốt cuộc là xem nào thỏa hiệp.
Phó Nhiễm giơ giơ con cờ lên .
" hạ đây."
Minh Thành Hữu mặt .
"Xuống , đợi đổi ý cũng đừng , buồn bực ở trong lòng."
Người nào kêu chứ.
Phó Nhiễm là cố chấp chịu theo, hạ con cờ xuống, nụ ẩn môi Phó Tụng Đình dần dần kéo .
"Thành Hữu, đánh cờ là học của ai
Giọng Minh Thành Hữu ảm đạm, Phó Nhiễm cũng nghiêng đầu về , khẽ mở môi mỏng .
"Cha con."
Giật , Phó Nhiễm thấy tựa như đau thương trong ánh mắt lan , cô mặt .
Phó Tụng Đình khẽ đáp một tiếng.
"Không trách ."
"Cha."
Phó Nhiễm dùng con cờ gõ gõ bàn cờ.
"Con , cha là bước cờ con hạ sai ? Vậy con thể ?"
Phó Tụng Đình vỗ bàn tay Phó Nhiễm đang duỗi xuống.
"Không , đây là quy củ."
"Quy củ cũng là do đặt chứ ."
Minh Thành Hữu tới bên cạnh, nhân cơ hội kéo tay Phó Nhiễm trở về.
"Đừng mất mặt hổ ở chỗ , nào ai chơi cờ giống như em ?"
" thế nào?"
Phó Nhiễm khẽ nhếch cằm tranh cãi cùng , Phó Tụng Đình vội vàng thả cờ xuống.
"Tiểu Nhiễm, đến con."
Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu chăm chú về phía bàn cờ
Phó Tụng Đình liếc hai tập trung tinh thần, ánh mắt dứt khoát trở về bàn cờ.
"Thực chơi cờ vẫn chuyện , chỉ sợ một việc sai nhất thời trở , nhưng chỉ là tự hối hận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-280.html.]
Phó Nhiễm để ý, thậm chí thể căn bản là lời của Phó Tụng Đình, cô đang tập trung suy nghĩ chuyện phá vòng vây như thế nào, ánh mắt Minh Thành Hữu liếc cô, nhưng gì.
Phạm Nhàn tới gọi bọn họ dùng cơm, Phó Nhiễm nhấc chân .
"Cha, ăn xong cơm tối chơi nữa , thật đói."
Phó Tụng Đình đem ly trong tay đưa về phía Phạm Nhàn.
"Một chút nữa liền xong chuyện."
Phó Nhiễm tự dậy, chỉ chỉ Minh Thành Hữu.
"Sau khi ăn xong để cho tiếp tục."
Rõ ràng ném cục diện rối rắm đẩy sang cho khác.
Đi dạo các cửa hàng hết một buổi chiều, đòi hỏi sứa lực cùng sức dẻo dai của đôi bàn chân, Phó Nhiễm sớm đói bụng kêu vang,
Minh Thành Hữu ở bên cạnh cô thỉnh thoảng gắp thức ăn cho cô, phận giống như đảo ngược, cho cô giống như là khách .
"Thành Hữu, ăn nhiều một chút."
Phạm Nhàn lên tiếng kêu.
"Tiểu Nhiễm, đừng cái gì cũng chỉ chú ý đưa trong miệng , múc cho Thành Hữu một muỗng cá b"
Phó Nhiễm hướng Minh Thành Hữu, ngoan ngoãn cầm cái thìa lên hướng tới trong chén của .
Phạm Nhàn đơn giản thăm hỏi tình hình trong nhà Minh Thành Hữu, trả lời khéo léo, ít nhất bộ dạng đắn bao giờ lộ mặt Phạm Nhàn cùng Phó Tụng Đình, càng khiến hai cảm thấy bản chất của Minh Thành Hữu rốt cuộc là quý tộc, tin đồn bên ngoài về tự nhiên đều là tô vẽ thêm.
Ăn xong cơm tối, trong lòng Phó Tụng Đình vẫn nhớ tới bàn cờ hạ hết.
Minh Thành Hữu tiếp tục đánh cờ với ông, Phó Nhiễm ở bên cạnh ngắm , xem xem c.h.ế.t sống như thế nào.
Lơ đãng ngẩng đầu thấy Phạm Nhàn ở phòng ăn vẫy vẫy cô, Phó Nhiễm khẽ bước tới.
Cà phê mùi thơm đậm đà tràn , Phó Nhiễm khom lưng kỹ chất lỏng màu nâu bên trong máy pha cà phê, loại cà phê pha nhanh bằng máy, trách mùi thơm nhanh chóng tỏa .
Phó Nhiễm lấy hai ly thủy tinh.
"Mẹ, buổi tối uống cà phê dễ mất ngủ."
Cô tìm lá mà Phó Tụng Đình quý trọng, còn nhớ rõ chuyện Minh Thành Hữu từng buổi tối mất ngủ, Phó Nhiễm pha xong hai ly bưng qua, cho hai đang vùi đầu suy nghĩ mỗi một ly.
Phạm Nhàn nấu xong cà phê, đưa cho Phó Nhiễm một ly.
Minh Thành Hữu đưa tay cầm.
"Tiểu Nhiễm buổi tối mất ngủ, thể uống cà phê."
Phó Nhiễm bất động bên cạnh, lời thấy tự nhiên, thừa nhận là cô quan tâm
Ánh mắt Phó Nhiễm chống Minh Thành Hữu.
"Không tự ?"