Minh Thành Hữu ngó qua một cái.
"Tên phim ý nghĩa gì?"
Phó Nhiễm lười giải thích cho .
"Anh thích xem phim Hàn."
Minh Thành Hữu lấy d.a.o gọt trái cây, cầm quả táo bắt đầu gọt vỏ.
"Xem phim dài tập thật đáng ghét, đổi kênh ."
Phó Nhiễm co hai đầu gối , đem điều khiển từ xa đặt lưng.
" là bệnh nhân."
Hắn cũng ngoan ngoãn thêm gì nữa, chỉ chăm chú bên cạnh cực kỳ nghiêm túc đối phó với trái táo trong tay, Phó Nhiễm len lén một cái, ngôn tình tiểu thuyết luôn miêu tả nam chính tuấn phong độ vì hồng nhan một tiếng nên cắt hết vỏ trái táo, còn thể nồng nàn chân thành với nữ chính.
"Em yêu, cái giống như tình yêu của chúng , sẽ từ đầu cho tới cuối."
ai thể cho cô , Minh Thành Hữu lúc là đang gọt vỏ táo là đang gọt hạt táo đây, cúi đầu ngược bộ dáng nghiêm túc, Phó Nhiễm chà đạp trái táo đến còn hình dáng gì nữa, ánh mắt đồng tình cùng Minh Thành Hữu đột nhiên nâng tầm mắt lên chạm .
Phó Nhiễm thấy bỏ d.a.o gọt trái cây trong tay , tay đưa tới.
"Cho em.
Thật sự là quá nhấn mạnh, cũng thật sự là cô giảm trình độ của , nhưng, thật sự vẫn còn dư hạt táo.
Được .
Phó Nhiễm nhận lấy.
"Cảm ơn."
Vừa lúc cô ăn no bụng, thể ăn trái cây khi ăn xong.
Phó Nhiễm xem ti vi, thấy từng giây từng phút thời gian trôi qua, cô bỏ Minh Thành Hữu về giường , trong phòng trừ tiếng của dẫn chương trình thế giới động vật khi đổi kênh , giống như thấy động tĩnh khác.
Phó Nhiễm cuốn chăn mền .
Cứ là tuyết rơi tiếng động, kỳ thật chỉ cần chú ý lắng , thể thấy tiếng tuyết rơi.
Cho dù trong phòng hệ thống sưởi, nhưng lúc Minh Thành Hữu vén chăn lên chui Phó Nhiễm vẫn thể cảm giác là thể run lên, cô nhanh chóng mở mắt, lạnh lùng .
"Anh gì ?"
Minh Thành Hữu đưa tay ôm chặt cô.
"Bên ngoài lạnh quá, vẫn là trong chăn thoải mái hơn."
"Phòng nghỉ giường."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-293.html.]
" ấm chăn cho ."
Phó Nhiễm , bắt đầu thấy tức giận, tay cầm gối đầu lên đánh .
"Anh coi như ấm chăn
Minh Thành Hữu đưa tay ngăn .
"Anh sai ."
Hắn đoạt lấy chiếc gối Phó Nhiễm đang cầm.
"Tay em còn đau, đừng bậy."
"Đi xuống."
"Anh đụng em."
Phó Nhiễm giơ chân lên, Minh Thành Hữu trở tay kịp thiếu chút nữa ngã từ giường ngã xuống, Phó Nhiễm duỗi cánh tay đau đẩy một nữa.
"Đi xuống!"
Bị phụ nữ đuổi từ giường xuống, đây là đầu.
Minh Thành Hữu đành trở về ghế sofa tiếp tục xem ti vi.
Phó Nhiễm hề tin tưởng , cô mở mắt hướng trần nhà chằm chằm, mí mắt càng ngày càng trĩu xuống, thấy coi như cũng thành thật, cuối cùng chống cơn buồn ngủ kéo tới.
Sau nửa đêm, lờ mờ thấy tuyết vẫn còn rơi, thấy tiếng động nào bên tai, tiếng ti vi còn, cô ngủ đến mơ hồ xem là Minh Thành Hữu cũng ngủ.
Trong lúc ngủ Phó Nhiễm luôn coi chừng cánh tay đau, cô lật , cảm giác thở nóng rực phả cổ, cô cảnh giác mở mắt, cho dù trong phòng bệnh là một mảng tối đen, nhưng vẫn thể cảm giác ở bên.
Trong lòng thấy nổi nóng, Phó Nhiễm đưa tay quả nhiên là đụng vai Minh Thành Hữu, cũng nhúc nhích, cũng trách chính ngủ say như c.h.ế.t cho chui chỗ trống
Phó Nhiễm cất giọng gọi .
"Minh Thành Hữu!"
Hô hấp của trầm , tựa như đang ngủ say giấc.
Đẩy đẩy thấy nhúc nhích, Phó Nhiễm xoay sang một bên giường, âm thanh đều vắng lặng, cô rụt hai chân cô gắng áp sát mép giường, hai ngủ trong một tấm chăn, giữa khe hở ấm trong chăn như bốc hết, cô lưng mới nhắm mắt , bất ngờ phần eo một cánh tay ôm lấy.
Minh Thành Hữu dùng sức ôm chặt Phó Nhiễm trong lòng, lồng n.g.ự.c cường tráng cứng ngắc dán chặt lưng cô, thậm chí… cái gì đó căng cứng giữa hai chân cô.
Phó Nhiễm thẹn quá hoá giận, sức giãy giụa, hai tay Minh Thành Hữu ôm chặt cánh tay cô, thở phảng phất bên tai Phó Nhiễm.
" Đừng lộn xộn, đến lúc đó lột da ăn trong bụng cũng đừng trách ."
"Thật buồn nôn."
Minh Thành Hữu khẽ nhếch môi .
"Phó Nhiễm, chuyện lúc ăn cơm tối để em suy nghĩ. Anh thật, chúng .’’