Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 295

Cập nhật lúc: 2025-03-29 13:24:32
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ngốc! Cười cái gì?"

 

Đôi môi Minh Thành Hữu chứa ý , đưa đôi đũa tới tay Phó Nhiễm.

 

"Anh mới ngốc ."

 

Phó Nhiễm thèm , bắt đầu dùng cơm.

 

Truyền xong ba bình nước biển cũng hết buổi trưa, Phó Nhiễm cảm thấy chán nản dựa đầu giường, cô nén vóc dáng tuyệt của Minh Thành Hữu bận rộn. Tối hôm qua, cô tự , hề sai khác mà thật.

 

"Anh đến công ty , truyền nước xong sẽ tự

 

Minh Thành Hữu đang dùng khăn lông lau tay.

 

"Hôm nay công ty việc gì, cũng bác Tống cho em xuất viện ?"

 

Phó Nhiễm giơ tay lên.

 

"Nói gì thì cũng về, ở đây nữa".

 

Gần tới giờ khám từng phòng bệnh, bác sĩ Tống kiểm tra, như tượng ở giường Phó Nhiễm quan sát, ông gật đầu một cái.

 

"Ừ, truyền xong bình thể xuất viện."

 

Phó Nhiễm cũng giật , cơ thể hiểu rõ của chính , cần chuyện bé xé to.

 

Cơm trưa phiền toái, hơn nữa thức ăn ở bệnh viện cũng tệ, Phó Nhiễm khăng khăng chịu ngoài ăn. Truyền nước xong cô phòng vệ sinh rửa tay quần áo, cũng dọn dẹp, Minh Thành Hữu dắt tay của cô khỏi bệnh viện.

 

"Em ở đây chờ . Anh lái xe tới đây."

 

Minh Thành Hữu đưa Phó Nhiễm về đến nhà.

 

"Anh , tay em thương nhất định gạt , chìa khóa xe đưa cho , sẽ cho lái xe của em về."

 

"Được."

 

Phó Nhiễm đổi giày ở cửa phòng khách, trong nhà chỉ má Trần và Phạm Nhàn, Phó Nhiễm mặc áo khoác lông, cánh tay giấu bên trong cũng thương. Phạm Nhàn thấy cô về liền vẫy tay.

 

"Tiểu Nhiễm, nhờ mua hàng thêu Tô Tú, con xem đường kim thật là tuyệt vời.

 

Phó Nhiễm bước tới, Nhạm Nhàn dậy nắm lấy cánh tay của cô, đúng chỗ thương của Phó Nhiễm.

 

đau kêu lên thành tiếng.

 

"Sao ?"

 

Phạm Nhàn khẩn trương buông tay.

 

" Cánh tay con thế ?"

 

"À, đường trơn, cẩn thận vấp ngã."

 

Phó Nhiễm buông tay bên , Phạm Nhàn thấy tinh thần cô .

 

"Không là hôm qua tới Vưu gia chúc tết ? Cuối cùng đến nhà bạn?"

 

Thật khó khăn Phó Nhiễm mới quên lời đau lòng , Phạm Nhàn tiến tới mặt cô, trong ánh mắt ân cần và lo lắng khiến Phó Nhiễm càng thấy khó chịu, cô đưa tay ôm lấy Phạm Nhàn.

 

"Mẹ, chuyện con là thật giả."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-295.html.]

"Có chuyện gì?"

 

Phạm Nhàn đưa tay vỗ nhẹ lưng cô.

 

Phó Nhiễm gối cằm lên bả vai Phạm Nhàn, lời nghẹn trong cổ họng, cuối cùng cũng lắng chuyện cô giấu trong lòng. Phó Nhiễm lúc đến Vưu gia, đem chuyện Vưu Chiêu Phúc với cô thuật cho Phạm Nhàn .

 

Phạm Nhàn nắm lấy cánh tay Phó Nhiễm lui , trong mắt bà dường như là khó thể tin nổi.

 

"Chuyện năm đó, là Minh Vân Phong sai khiến ?"

 

"B ."

 

Nét mặt Phạm Nhàn trầm xuống, tranh thêu bày bàn chính là tấm tranh thêu thêu hai đường nổi tiếng của Tô Châu, ánh mắt bà lướt qua Phó Nhiễm về nơi xa.

 

" khi chết, Minh Vân Phong với con ngày đó ông là chỉ là tình cờ thấy."

 

Phó Nhiễm ngẫm nghĩ chốc lát, gật đầu chút do dự.

 

Phạm Nhàn cũng hỏi kỹ nữa, cũng thêm bất cứ câu gì về chuyện , bà vỗ vỗ vai Phó Nhiễm.

 

" Lời của Vưu Chiêu Phúc mười câu thì đến chín câu là đúng sự thật. Con đừng để ý những lời đó khiến ói c.h.ế.t nha. A, nó chứ, với vô tình cố ý còn thể đổi gì đây? Không cần nghĩ tới những chuyện khiến cho thêm ngột ngạt."

 

Bà đáp một câu đơn giản, khiến tâm tình nặng nề của Phó Nhiễm biến mất, cô vốn cũng để tâm chuyện vụn vặt, khi hiểu rõ thì quan tâm lắm,

 

"Vâng, đúng."

 

"Ăn cơm ?"

 

"Rồi ạ."

 

Phạm Nhàn cẩn thận nâng cánh tay Phó Nhiễm lên xem.

 

"Đi khám bác sĩ ? Có , gần sang năm mới gặp chuyện ."

 

"Mẹ, ạ, thương ngoài da thôi."

 

Phó Nhiễm cầm tác phẩm tranh thêu Tô Châu bàn lên.

 

"Thật mắt, hổ là đồ ở Tô Châu."

 

"Đây là bình phong hai mặt, chút nữa mang lên treo ở phòng con."

 

Phạm Nhàn đồng hồ thấy còn sớm.

 

"Đi nghỉ ngơi ."

 

Phó Nhiễm gật đầu, Phạm Nhàn bóng dáng cô con gái dậy lên cầu thang, đợi khi Phó Nhiễm phòng. Phạm Nhàn dựa lên ghế sa lon, suy nghĩ thật kỹ lời của Phó Nhiễm thêm một nữa cho rõ ràng.

 

Phó Nhiễm khẳng định hiểu lý do Vưu Chiêu Phúc như , nhưng giờ Phạm Nhàn luôn nhạy cảm và cẩn thận hơn nhiều, bà mơ hồ cảm giác gì đó đúng.

 

Nhấn chuông cửa Vưu gia, Thẩm Tố Phân mở cửa, thế nào cũng nghĩ đến là Phạm Nhàn.

 

ngây ngốc một hồi lâu mới nghĩ đến chuẩn dép cho Phạm Nhàn .

 

"Mau mau ."

 

Phạm Nhàn phòng khách, tất cả đều sửa sang mới, thật thể dùng từ tráng lệ để hình dung, Thẩm Tố Phân dẫn bà tới ghế sa lon.

 

" Mời ."

 

"Nhuỵ Nhuỵ nhà?"

Loading...