"Đây là nhẫn đính hôn của con với Thành Hữu ?"
"Mẹ!!"
Sắc mặt Phó Nhiễm ửng hồng trở bình thường.
" Để xem một chút ."
Phạm Nhàn kéo tay Phó Nhiễm, đeo nhẫn ngón áp út của cô.
"Mẹ hy vọng thể thấy ngày nhanh một chút ."
Phó Nhiễm chiếc nhẫn tay, Phạm Nhàn kéo ghế cạnh bên cô.
"Có đang suy nghĩ kỹ ?"
"Mẹ, gì ?"
Phó Nhiễm cong ngón tay lên, đột nhiên cảm giác ngón giữa lạnh lẽo.
Phạm Nhàn chỉ , một lúc nắm c.h.ặ.t t.a.y Phó Nhiễm.
"Tiểu Nhiễm, thử một chút? Dù là ngã nhào nữa, té đau nhưng ít thấy hối hận."
Phó Nhiễm ngẩng đầu, đáy mắt tràn ngập mơ màng và do dự, đầu ngón tay Phàm vuốt ve chiếc nhẫn của cô.
" Coi như thử yêu một . Không cần quan tâm tới khác, cũng cần nghĩ tới mấy chuyện Minh Vân Phong . Hai đứa yêu thật đơn giản".
Hai mắt Phó Nhiễm từ từ ửng hồng, hai cánh mũi khỏi chua xót.
"Con chỉ cần một , thể ?"
Có thể cần thế lực cần gia đình, cần bí mật Minh Vân Phong cho cô ?
"Có thể."
Phạm Nhàn dậy đẩy cửa sổ .
" Tiểu Nhiễm, nếu con tình cảm với Thành Hữu, cũng sẽ thuyết phục con. Chỉ là con dũng khí mà thôi."
Phó Nhiễm chống cằm ngoài cửa sổ, Phạm Nhàn tới cửa dừng , lúc ngoài với Phó Nhiễm.
" Lời Vưu Chiêu Phúc cũng chỉ là gây cho con hoảng loạn. Hôm nay tìm Thẩm Tố Phân, bọn họ chỉ vì cho con, cho rằng như thể để con đừng qua với Minh gia nữa. Bọn họ nhắn con để đừng để trong lòng."
Phạm Nhàn xong, khỏi phòng.
Phó Nhiễm mở máy tính lên, trang QQ* phát một bài hát của Đinh Đang "Đoán "
(* trang mạng xã hội phổ biến của Trung Quốc)
Bài hát , đây Minh Thành Hựu cũng từng bật lúc ở trong Mê Tính, khi trở về, một thời gian, Phó Nhiễm nghiện bài hát , cô tìm giấy bút , đeo tai phone, bài hát du dương lặp lặp bên tai, ngòi bút lướt theo tâm trạng, hết cả một trang
[
Nhìn thấu
Lạnh lùng sâu xa nơi ánh mắt
Tựa như một hồ nước xoáy thấy đáy
Cố gắng tìm hiểu cũng rõ nông sâu
....
Nhìn thấu
Bờ môi mỏng tà mị của
Tựa như một tấm gương m.ô.n.g lung huyền ảo
Nhìn mãi cũng tài nào hiểu hết
....
Nếu như quả thật lạnh lùng hờ hững
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-298.html.]
Em tình nguyện bao giờ hiểu
Nếu như kết quả của sự hội ngộ chỉ là xa lạ
Em đây nhất định sẽ xuất hiện mặt
....
Nhìn thấu
Tâm tình phức tạp thoáng qua khuôn mặt
Phảng phất một chuyện gì đó nghiêm trọng tưởng
Dường như ai thể chạm
....
Nhìn thấu
Sự thiết dịu dàng gợi tình của
Giống như một câu niệm chú ma quái
Làm khỏi lạc trầm luân
...
Ngay cả sự phản kháng bền bỉ
Cũng thể thắng nổi sự mềm yếu của trái tim
Dĩ vãng che mất lý trí
. . . . . .
Nếu như bắt đầu nữa là tình cảm chân thật của
Vậy em nguyện ý thử một
Chỉ vì tình cảm trong lòng tránh khỏi rung động
Có lẽ đây chính cảm giác thành thật nhất của em
. . . . . .
Bất luận cảm giác là đúng sai
Em cũng tìm hiểu đến cùng
Bởi vì ngay cả chính em cũng càng ngày càng thấu bản
ứ để trôi theo cảm giác
Tình yêu mới chỉ là thứ nhất
Cho dù rõ là vực sâu, tình yêu thực sự chỉ một
. . . . . .
Cuộc sống con chỉ là một cuộc lưu lạc
Chỉ vì tìm kiếm cuộc sống thích hợp nhất cho …
]
Đến cuối, Phó Nhiễm : Cho dù rõ là vực sâu…
Khóe mắt liền cảm giác ấm áp, nước mắt lướt qua khuôn mặt rơi từng giọt xuống trang giấy, cô thấy dòng chữ màu đen nhòe , hóa là giữ hoảng sợ như .
Tay cô nắm chặt cây bút, cũng tại , khỏi , n.g.ự.c rót men say ngọt ngào, xen lẫn đau đớn, Phó Nhiễm ở cánh tay, nước mắt thấm ướt ống tay áo, cô gạt giấy bút sang một bên.
Trận tuyết ngừng , hôm đẩy cửa sổ ngoài, nơi nơi vẫn là màu trắng chói mắt, nhất thời chút thích ứng.
Phó Nhiễm khẽ xoa khóe mắt, điện thoại đặt bàn giống như là cảm ứng vang lên đúng lúc, cô cầm lên mở , là một tin nhắn của Minh Thành Hữu, hai chữ đơn giản: xuống.
Phó Nhiễm còn mặc đồ ngủ, cô nắm chặt điện thoại di động sải bước khỏi phòng, về bước nhanh đẩy cửa thư phòng , cô nhẹ nhàng bước tới phía cửa sổ, quả nhiên, xe của Minh Thành Hữu ngang nhiên dừng ở cửa lớn Phó gia.