Vưu Ứng Nhụy can đảm tới nữa, cô cũng dũng khí Phó Nhiễm mật cùng Minh Thành Hữu, cho Vương Nhứ Đình tức giận rời càng là bất đắc dĩ, dựa tính khí của Vương Nhứ Đình thì chừng cô còn thể gây chuyện gì nữa, nhưng nếu thật là như thế, thì Minh Thành Hữu thể bỏ qua cho cô.
Vưu Ứng Nhụy yên tại chỗ, bao nhiêu qua , cô đưa tay bên trong túi xách, đầu ngón tay trượt màn hình, ngón tay cái đặt tại phím call chậm chạp dám ấn xuống, cảm thấy phiền lòng ghê gớm, cô yên tại chỗ chần chừ tiến lên phía .
Trong cửa hàng, qua càng lúc càng nhiều, lướt qua vai cô, đụng cô lảo đảo.
Vưu Ứng Nhụy lơ đãng ngẩng đầu về lầu ba, thấy Minh Thành Hữu cùng Phó Nhiễm ở một cửa tiệm, tự nhiên ôm Phó Nhiễm trong ngực, cho dù cách một cách khá xa, cũng thể cảm thấy tình cảm, phụ nữ là thật lòng che chở.
Minh Thành Hữu tim của trống rỗng, khóe miệng Vưu Ứng Nhụy khẽ nhếch lên nụ lạnh, lẽ là lúc đối mặt với cô mới trống rỗng?
Vưu Ứng Nhụy lái xe tới Trung Cảnh Hào Đình, cô lấy từ cốp xe vài thứ xách ngoài, phòng bếp để trong tủ lạnh.
Suy nghĩ đến lúc, cô gửi một tin nhắn cho Minh Thành Hữu, cho là cô đang ở Trung Cảnh Hào Đình, phá hư chuyện của cô dám . Vưu Ứng Nhuỵ chỉ sợ Minh Thành Hữu đưa Phó Nhiễm đến, nhưng nếu là vô tình thì , lỡ đụng mặt , khó tránh khỏi sẽ cho là cô cố ý.
Minh Thành Hữu đưa Phó Nhiễm về nhà, hai tuyết cổng lớn Phó gia chảy thành một vũng nước đá. Một cảnh thương cảm nhưng ảnh hưởng đến tâm tình của hai .
Phó Nhiễm xách túi đồ chuẩn , Minh Thành Hữu đưa tay dùng sức kéo cô sát trong
"Cứ như mà ?"
"Chẳng lẽ còn trong nhà một chút?"
"Hôm nay !! "
Minh Thành Hữu đặt hai tay lên bả vai Phó Nhiễm.
" em với ba , chúng yêu ."
Phó Nhiễm cúi thấp đầu, đúng lúc tầm mắt cổ Minh Thành Hữu, bởi vì đang chuyện mà yết hầu khẽ lên xuống mang theo nét hấp dẫn đặc trưng của đàn ông. Phó Nhiễm ngẩng đầu lên, ánh mắt thẳng Minh Thành Hữu.
"Biết ."
Khóe miệng thoáng , cúi đầu hôn nhẹ lên gò má cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-304.html.]
Phó Nhiễm mỉm , thấy Minh Thành Hữu đặt ngón tay lên chỉ chỉ khóe miệng , cô hiểu ý, nhón chân lên gần.
Sau khi Phó Nhiễm cửa chính, Minh Thành Hữu lấy di động , màn hình hiển thị tin nhắn .
Hắn đóng cửa xe rời , tay căng thẳng đặt tay lái, hạ thấp cửa sổ xe xuống một chút, gió lạnh thấu xương mãnh liệt thổi qua khe hở nhanh như tia chớp, khiến mái tóc ngắn của Minh Thành Hữu bay bay. Kính chiếu hậu bên trong phản chiếu con ngươi sắc bén u ám, tới đáy.
Minh Thành Hữu lái xe trong gara, đóng sầm cửa đó bước .
Ở cửa, thấy giày của Vưu Ứng Nhuỵ, Minh Thành Hữu kéo tủ giày , lúc mới phát hiện là cô giấu giày của .
Cố gắng kìm nén cơn thịnh nộ trong lòng, Minh Thành Hữu dép, bên trong phòng khách tràn ngập mùi thức ăn mê . Hắn tới bàn ăn, thấy năm món ăn đầy đủ hương vị dọn bàn, xuyên qua cửa kéo của phòng bếp, mơ hồ thể thấy bóng dáng đang bận rộn qua lớp kính mờ.
Vưu Ứng Nhuỵ kéo cửa , mặc tạp dề, tay cầm một dĩa thuỷ tinh tôm rang bóc vỏ.
"Thành Hữu, về, còn món canh nữa, thể ăn cơm ."
Minh Thành Hữu kéo ghế xuống, ánh mắt qua sáu món ăn bàn.
Vưu Ứng Nhuỵ nhiều món, nhưng đối với Minh Thành Hữu mà sáu món ý nghĩa lớn.
Những tức giận trong lòng khi nãy chùng xuống, Vưu Ứng Nhuỵ cầm chén đũa đưa cho Minh Thành Hữu.
" Nếm thử một chút, xem tài nghệ nấu nướng của em ?"
Cô căn bản là sống trong an nhàn sung sướng, trở về Vưu gia mặc dù điều kiện bằng Phó gia, nhưng cha Vưu coi cô như báu vật đều hết sức cưng chiều, đừng là xuống bếp, ngay cả chuyện rửa chén cũng sẽ cho Vưu Ứng Nhuỵ nhúng tay .
Ngày mới nước ngoài , Minh Thành Hữu nhớ . mấy món ăn của Vưu Ứng Nhuỵ thể ý nghĩa đối với .
Khi đó bận rộn chuyện ăn, tình cảm tổn thương khiến tính khí nóng nảy, động một chút là ném bát đập bàn là chuyện thường xảy .
Người giúp việc trong nhà bình thường quá ba ngày cũng sẽ bỏ của chạy lấy , Vưu Ứng Nhuỵ ở cùng , đập thứ gì thì cô ở bên cạnh dọn dẹp cái đó. Minh Thành Hữu thấy tiếng động trong phòng khách, một xuống lầu động tĩnh trong phòng bếp, còn tưởng rằng giúp việc mới tới, giận kiềm chế kéo cửa phòng bếp .
Nghe Vưu Ứng Nhụy , đó là đầu tiên cô xuống
Có thể là quen với cuộc sống cơm đến tận miệng, lúc dầu sôi để ráo nước mới cho chảo, nên dầu sôi b.ắ.n tung tóe đầy hai cánh tay cô, trong trí nhớ của Minh Thành Hữu vẫn còn như mới, tất cả chừng hai mươi vết nước phồng tay thấy mà ghê, Vưu Ứng Nhụy sợ tới mức lấy tay che mặt, đau im ở phòng bếp.