Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 305

Cập nhật lúc: 2025-03-30 13:20:21
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Thành Hữu cảm giác bóng dáng trong đáy mắt, thấy bộ dạng Vưu Ứng Nhụy thét chói tai khổ sở, mới phát hiện phụ nữ bên cạnh đó vốn cuộc sống như tiên.

 

Sau đó Vưu Ứng Nhuỵ mua sách dạy nấu ăn tới lớp học nấu ăn do Hoa dạy, từ một thái rau biến thành một thể nấu ăn ngon đạt tiêu chuẩn, đầu tiên

 

Minh Thành Hữu hề kiêng nể, bởi vì giữa hai họ, vĩnh viễn nhân nhượng là Vưu Ứng Nhụy.

 

Mới bắt đầu cô lắm, dầu muối tương dấm đều cho hết , bận nửa ngày nấu mấy món ăn chỉ chờ Minh Thành Hữu dù là một câu tiến bộ. lười chuyện cùng cô, bình thường chỉ vung tay hất khăn trải bàn lên.

 

"Có trong nhà nghèo đến mức tiền để tìm giúp việc?"

 

Vưu Ứng Nhụy để đũa xuống, yên lặng xổm xuống dọn dẹp bừa bãi nền nhà.

 

Dần dần, Minh Thành Hữu đổi thái độ đối với cô, đầu tiên là bài xích, đó là cưng chiều, cuối cùng phát triển trở thành vô cùng cưng chiều, hề keo kiệt vật chất đối với cô, thậm chí hi vọng cô tiêu xài tự nhiên.

 

Vưu Ứng Nhụy bưng nồi canh từ phòng bếp để lên bàn, tới xới cơm cho Minh Thành Hữu, cầm chiếc đũa bằng bạc gắp tôm nõn bỏ trong chén của Vưu Ứng Nhụy.

 

"Chúng thể ngoài ăn, em đỡ bận rộn trong bếp"Em cao hứng mà.. "

 

Vưu Ứng Nhụy khẽ nhếch cằm lên.

 

"Ăn ở bên ngoài thể bằng ở nhà ."

 

Thấy dáng vẻ như điều suy nghĩ , Vưu Ứng Nhụy nuốt cơm xuống.

 

"Thành Hữu, chuyện ngày hôm nay thật xin . Tính khí Nhứ Đình là như , em cũng qua với cô . Bọn em là bạn bè nhiều năm, em rõ cô ý ."

 

Nhớ tới Vương Nhứ Đình nhiều gây hấn, hai đầu lông mày Minh Thành Hữu nhíu chút vui.

 

"Ứng Nhụy, vài là ít tiếp xúc một chút, chừng ngày nào đó đầu óc em cũng sẽ dạy hư."

 

Vưu Ứng Nhụy che giấu nụ khóe miệng.

 

"Anh cái gì đấy?"

 

"Em mới về bao lâu, mấy ngày ở nhà bên cạnh cha em nhiều một chút, ngoài du lịch cũng ."

 

Sao Vưu Ứng Nhụy hiểu ý tứ của Minh Thành Hữu, cô cầm đũa khều nhẹ thức ăn.

 

"Thành Hữu, em ở qua 15 tháng Giêng . Hôm đó sinh nhật em thể ở cùng với ?"

 

Minh Thành Hữu chăm chú về phía cô chớp mắt, theo quan hệ bây giờ của và Phó Nhiễm, thể nào thể lý do thoái thác trong ngày sinh nhật .

 

"Không ."

 

Minh Thành Hữu hề tránh ánh mắt của Vưu Ứng Nhụy, ánh mắt cô dần dần ảm đạm, mệt mỏi nhếch miệng.

 

" Được! Em ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-305.html.]

 

Đứng dậy lấy cho Minh Thành Hữu chén canh, Vưu Ứng Nhụy ngước mặt lên động tác nhai của Minh Thành Hữu, ngẩng đầu lên bốn mắt đụng , đáy mắt cô buồn bã tránh khỏi ánh mắt của Minh Thành Hữu, khẽ nhếch môi.

 

"Sang năm , sang năm sinh nhật sẽ cho em tham dự."

 

Ánh mắt Vưu Ứng Nhụy sáng lên, gương mặt tươi tắn ngay lập tức.

 

"Được."

 

ngừng gật đầu, Minh Thành Hữu thuận miệng một câu cũng là ý, khóe mắt Vưu Úng Nhụy khẽ nhíu , nhiều lắm là còn một năm, nhất định thể đoạn tuyệt sạch sẽ với Phó Nhiễm.

 

Vưu Ứng Nhụy gắp thức ăn cho , sáu món ăn hôm nay đều là những món Minh Thành Hữu thích. Thời gian ở nước ngoàiVưu Ứng Nhụy vì khẩu vị của nên thường xuyên tập nấu mấy món . Hôm nay những thứ thành chuyên môn của cô.

 

Ăn cơm xong, Vưu Ứng Nhụy dọn dẹp qua loa, việc rửa chén cần cô , ở nhà Minh Thành Hữu giúp việc.

 

Cô ở Trung Cảnh Hào Đình bao lâu thì về.

 

Minh Thành Hữu lên lầu tắm rửa qua, quần áo phòng tập thể hình, máy chạy bộ ở phía nhưng tới chạy. Minh Thành Hữu cầm di động tới cửa sổ, đưa tay kéo rèm cửa sổ , những cột đèn bên trong vườn ngừng biến đổi màu sắc đan xen chiếu lên gương mặt , càng đôi mắt u ám thêm nổi bật.

 

Hắn bấm di động của Phó Nhiễm, đầu bên nhanh máy.

 

"Alo?"

 

Minh Thành Hữu thấy giọng truyền đến, bên cạnh

 

" Em ở ?"

 

"Em ở nhà."

 

Dường như Phó Nhiễm qua một bên.

 

"Có chuyện gì ?"

 

"Không việc gì thì thể gọi cho em ?"

 

Một cánh tay Minh Thành Hữu ôm ở ngực, bả vai dựa lên vách tường.

 

"Chuyện của chúng , em với cha ?"

 

Phó Nhiễm ấp úng.

 

"A, ừ."

 

"Là Thành Hữu hả? Tiểu Nhiễm, bảo Thành Hữu tới nhà đón giao thừa."

 

Là giọng của Phạm Nhàn truyền đến, Phó Nhiễm càng tỏ tự nhiên, giống như Phạm Nhàn đang ở bên cạnh cô.

 

"Mẹ đừng ? Sao thể tới nhà chúng đón giao thừa chứ, luôn đón giao thừa với nhà ."

Loading...