Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 307

Cập nhật lúc: 2025-03-30 13:21:18
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phạm Nhàn cầm ly ướp hoa trong tay đưa cho cô, Phó Nhiễm dần dần chút yên lòng, màn hình di động vẫn nhắc nhở nhắc nhở tin nhắn tới, cô nhét di động miếng đệm dựa phía lưng, ánh mắt đồng hồ treo tường chằm chằm.

 

Cô do dự nên gọi cho Minh Thành Hữu ??

 

Màn hình TV chiếu tiểu phẩm hài Phạm Nhàn cùng Phó Tụng Đình vui vẻ, Phó Nhiễm cầm di động lên, giống như là màn hình cảm ứng đột nhiên rung lên, điện thoại hiển thị là Minh Thành Hữu gọi tới.

 

Phó Nhiễm thời gian, gần bước qua rạng sáng.

 

Cô bấm phím

 

"Alo?"

 

Đầu dây bên Minh Thành Hữu yên tĩnh, giọng đàn ông lạnh nhạt mà đanh thép.

 

"Đến thư phòng ."

 

Phó Nhiễm ngẩn , hiểu ý của .

 

"Nhanh lên một chút."

 

Minh Thành Hữu lên tiếng thúc giục.

 

Phó Nhiễm đang ghế sa lon liền dậy, mang dép lên lầu, cô bước bên trong thư phòng, lộ tiếng thở phì phì.

 

"A... "

 

Minh Thành Hữu buồn .

 

"Giống như để cho em chạy đuổi theo lên lầu ?"

 

"Minh Thành Hữu!"

 

Phó Nhiễm kéo rèm cửa sổ, đẩy cửa sổ .

 

"Còn trơ tráo như cẩn thận em sẽ trị ."

 

Trước cửa lớn, đàn ông trai tuấn lãng như Atula cầm bó hoa trong tay hướng tới phía Phó Nhiễm vẫy vẫy, cô đặt một tay bệ cửa sổ, trong mắt mờ mịt như sương mù.

 

" Làm thư phòng ở nhà em cửa sổ hướng về phía cửa?"

 

"Anh điều tra khắp nhà em."

 

Minh Thành Hữu đem hoa đặt ở mui xe màu đen, thể lười biếng dựa lên cửa sổ xe, đôi chân dài đan

 

"Đang ?"

 

"Đang xem ti vi. "

 

Phó Nhiễm học theo bộ dáng của , cũng bắt đầu đan hai chân.

 

"Muốn trong một chút ?"

 

"Không. "

 

Minh Thành Hữu thấy thở ấm trong khí lạnh giá.

 

"Anh tới là chuyện với em như thế ."

 

"Được ."

 

Trong nhà Phó Nhiễm đang mở máy điều hòa khí, cô ngoài cửa sổ cảm thấy lạnh, tiện tay với chiếc áo khoác ban ngày đặt ở bàn sách.

 

"Anh lạnh ?"

 

"Em xuống sưởi ấm cho ?"

 

Phó Nhiễm thể đoán càng càng đắn.

 

"Anh sợ lạnh thì chui trong xe ."

 

Minh Thành Hữu lui để Phó Nhiễm thấy cửa sổ xe mở rộng.

 

"Bên trong đang mở điều hoà, dựa như cảm thấy lạnh."

 

"Hôm nay những gì?"

 

"Ăn cơm, ngủ."

 

Minh Thành Hữu suy nghĩ một chút.

 

"Lái xe."

 

Phó Nhiễm kìm bật .

 

"Em kể cho câu chuyện nhé."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-307.html.]

 

Minh Thành Hữu gật đầu.

 

Bởi vì cách xa Phó Nhiễm thể , thấy lời nào, cô chuẩn xuống.

 

" Là ở ngôi chùa ngọn núi vị hoà thượng ?"

 

Minh Thành Hữu nghĩ cái chuyện như , khóe miệng nhịn co quắp.

 

"Không ! "

 

Phó Nhiễm mở miệng .

 

"Anh về ngủ ."

 

"Oh?"

 

Hiển nhiên hứng thú của Minh Thành Hữu dâng cao.

 

"Lại nghĩ lung tung gì thế??"

 

Phó Nhiễm nghiêm nghị.

 

"Em bắt đầu nha, một tên ký giả đến phỏng vấn một đám chim cánh cụt. Cô hỏi, bình thường gì? Chim cánh cụt thứ nhất : ăn cơm, ngủ, đánh Đậu Đậu, con thứ hai cũng là trả lời như , mãi cho đến con cuối cùng, chim cánh cụt nhỏ : ăn cơm, ngủ. Ký giả cảm thấy kỳ quái liền hỏi: đánh Đậu Đậu? Tiểu chim cánh cụt lệ rơi đầy mặt : bởi vì chính là Đậu Đậu ."

 

Minh Thành Hữu khó thể kiềm chế, giọng Phó Nhiễm trong trẻ

 

"Như thế nào, chứ?"

 

"Từ tới giờ từng qua."

 

Minh Thành Hữu lấy bao t.h.u.ố.c lá từ trong túi quần .

 

"Lần đầu tiên em khẳng định là thấy buồn chứ?"

 

" , em ít."

 

"Xem em và ký giả ngu ngốc giống như , câu trả lời cần hỏi cũng thể nó gọi là Đậu Đậu."

 

". . . . . ."

 

Phó Nhiễm thấy đàn ông động tác nâng một tay lên.

 

" Anh hút thuốc ?"

 

Cô nhớ hai năm Minh Thành Hữu cũng hút, nhưng cũng đến mức nghiện.

 

"Ít hút thuốc thôi, với thể."

 

Ngón tay Minh Thành Hữu dừng , đem t.h.u.ố.c lá ngậm trong miệng, nhưng vẫn châm lửa.

 

"Được ."

 

Phó Nhiễm nhón chân lên nghiêng bên ngoài xem.

 

"Mấy ngày nay việc gì ?"

 

"Ở nhà với , bà bên cạnh bà nhiều lắm. Ngày mai còn viếng mộ cha."

 

Phản ứng đầu tiên của Phó Nhiễm nghĩ đến Triệu Lan, giọng điệu cô mềm nhũn thử dò xét.

 

"Cha … ông chôn cất ở ?"

 

"Thanh Sơn."

 

"Thanh Sơn?"

 

Phó Nhiễm giật .

 

"Xa như ?"

 

"Địa điểm là chọn, gần sông kề núi. Anh cũng xem qua, coi như là một nơi để trở về trăm năm."

 

Trong lòng Phó Nhiễm trách nhiệm nặng nề xua , con khi còn sống dẫu quyền thế cao tới tận trời chăng nữa, khi c.h.ế.t ngay cả nơi mai táng cũng thể tự quyết định, xác thực câu châm ngôn ‘sống mang , c.h.ế.t cũng thể mang theo’

 

"Phó Nhiễm?"

 

thấy đầu điện thoại bên Minh Thành Hữu đang kêu .

 

"Sao?"

 

Cô khẽ đáp, lấy tinh thần.

 

"Anh với em ba chữ."

 

Giọng Minh Thành Hữu lưu luyến mà mềm mại, giống như thì thào nhỏ nhẹ khiến khác tê dại. Phó Nhiễm theo kịp vấn đề sắp , giống như phụ nữ khó thể cự tuyệt hoa tươi, nào ba chữ sẽ tưởng tượng lan man đây?

Loading...