Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 314

Cập nhật lúc: 2025-03-31 04:32:17
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

hy vọng đến dường nào ngày thể với , Thành Hữu chỉ yêu ”.

 

Huống tử là thẳng thắn, nếu là gạt khác thì bất kể thế nào cũng , đừng chi lừa gạt phụ nữ. Minh Thành Hữu đối với Vưu Ứng Nhụy là cưng chiều, đầu tiên cũng cho là nhất định cảm tình, đàn ông mà, quy định chỉ yêu duy nhất một ?

 

Lần ở trong nhà hàng thấy Minh Thành Hữu ăn cơm với Phó Nhiễm, Minh Thành Hữu còn vì cô mà thiếu chút nữa trở mặt với bạn . Lúc đó, hận thể đánh cho một trận để dừng . Nếu diễn trò, Huống tử thật chỉ lo rằng Thành Hữu sẽ giả mà thành thật.

 

"Ứng Nhụy, Tam Thiếu cùng Phó Nhiễm thể đến với ”.

 

Ánh mắt về phía .

 

“ Thành Hữu thoát c.h.ế.t một , vượt qua, ban đầu Phó Nhiễm rời là một hành động cho thở nổi. Trong mắt chúng còn nhớ tới chuyện , xem đối với , thật khó.”

 

Vưu Ứng Nhụy rút khăn ướt khẽ lau khóe mắt.

 

còn thể gì? Hai năm cũng qua, đằng nào cũng chỉ thể tiếp tục chờ”.

 

Lời cô bất đắc dĩ, Huống tử cầm chai nước bên cạnh ghế lái đưa cho cô.

 

"Uống chút ”.

 

"Cám ơn."

 

Minh Thành Hữu xuống lầu, thấy bên trong phòng khách bừa bãi đá một cước cái lon văng , mùi t.h.u.ố.c lá nồng nặc hòa lẫn mùi rượu, nhạy bén ngửi còn một loại mùi vị khác.

 

Minh Thành Hữu kéo cửa phòng bếp , liếc chén canh để bàn bếp, phía cũng là dùng nắp đậy , đưa tay thử mở , lạnh thấu.

 

Cầm chén canh lên, là món canh sở trường của Vưu Ứng Nhụy, cũng là bình thường thích uống.

 

Minh Thành Hữu đến mất hồn, đậy nắp . Hắn xoay lên lầu hai.

 

Vưu Ứng Nhụy nhà chào tạm biệt Huống Tử.

 

“ Cảm ơn , Huống Tử. Đi đường lái xe cẩn thận”.

 

“ Còn khách khí với như .”.

 

Huống tử phất tay.

 

“ Đi nha!!”

 

Cô xoay lên nhà, di động trong túi xách đổ chuông, là tiếng chuông cô cài đặt riêng cho Minh Thành Hữu, tay Vưu Ứng Nhụy lục trong túi xách, một lúc mới tìm .

 

“ Alo?”

 

“ Ứng Nhụy…”

 

Giọng đàn ông tràn đầy nhẹ nhàng, đơn giản là một tiếng gọi trong nháy mắt khiến tâm tình cô đang luống cuống lo lắng hơn nửa ngày bỗng dịu .

 

Giọng điệu cô mềm nhũn. “ Thành Hữu, chuyện gì ?’’

 

"Đến nhà

 

Minh Thành Hữu cầm ly rượu về phía ban công, gió đêm như kim châm nhẹ nhàng ghim da thịt, khẽ uống một hớp nhỏ, chất lỏng màu đỏ nhạt chạy dọc xuống cổ họng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-314.html.]

Vưu Ứng Nhụy bước chầm chậm về phía .

 

“ Ừ !! Huống Tử đưa em về đến nhà”.

 

"Chuyện ngày hôm nay em cũng đừng để trong lòng, nghỉ ngơi thật ."

 

“ Được!”.

 

Vưu Ứng Nhụy quét thẻ bước trong nhà.

 

“ Thành Hữu, trong bếp nồi canh em nấu sẵn, hâm uống. Còn nữa, uống ít rượu một chút”.

 

“ Anh rõ “.

 

Ngón tay Minh Thành Hữu khẽ nâng lên, ly rượu màu đỏ rót trong miệng.

 

“ Anh cúp máy đây”.

 

"Ừ."

 

Minh Thành Hữu thu hồi tầm mắt ở nơi xa xăm, đưa ly lên khóe môi, cạn sạch một . Không ngoài dự đoán, đội chó săn c.h.ế.t tiệt khó bắt cơ hội như , đúng dịp Vưu Ứng Nhụy xuất hiện, tự nhiên đem chuyện thêm mắm thêm muối một phen. Minh Thành Hữu mở máy tính , tựa đề màu đen nổi bật: cô nàng thần bí nửa đêm tới Trung Cảnh Hào Đình, Tam Thiếu phong lưu khó khăn chống đỡ hương dịu dàng.

 

Ngón tay Minh Thành Hữu đặt lên hai đầu chân mày, vô cùng nhức đầu, Tam Thiếu phong lưu?? Hắn nở nụ trào phúng, ngay cả tựa đề cũng chẳng gì mới.

 

Không thể nghi ngờ là ảnh chụp sẽ đăng lên, đúng thời gian Vưu Ứng Nhụy Trung Cảnh Hào Đình. quả thật theo như lời cô , ngoại trừ áo khoác nhung màu đen và khăn choàng cổ bên ngoài, đừng là gương mặt, ngay cả hình cũng khó phân biệt.

 

Phía còn ít ảnh khác, nhưng tại vì là lễ hội hóa trang hơn nữa ánh đèn mờ mờ, dường như tất cả đều thấy rõ mặt.

 

Hiển nhiên ký giả cũng hiểu đây là mưa kế ‘ve sầu thoát xác’ của Minh Tam Thiếu, bài báo đưa tin dài, lời văn mập mờ khiến khác tưởng tượng xa xôi.

 

Di động đặt bàn vang lên, tầm mắt Minh Thành Hữu vẫn chằm chằm máy vi tính, tiện tay mở , là Phó Nhiễm. Tối hôm qua nhận điện thoại của Vưu Ứng Nhụy là tính toán nhất của , ngón tay Minh Thành Hữu bấm nút máy.

 

“ Alo, Phó Nhiễm?”

 

"Rời giường ?"

 

Giọng Phó Nhiễm còn ngái ngủ, lẽ là tỉnh ngủ. Ngón tay Minh Thành Hữu kéo xuống, tìm mấy tin liên tiếp, cuối cùng cũng bóng dáng của Vưu Ứng Nhụy rõ ràng.

 

“Từ lúc sớm.”

 

Minh Thành Hữu tắt máy tính, dậy tới ban công.

 

"Phó Nhiễm?"

 

“ Sao?”

 

Khóe miệng Minh Thành Hữu mím chặt, chắc Phó Nhiễm thấy tin tức ? bên ngoài quá chú ý tới , chỉ sợ là giấu tới buổi trưa. Hắn chợt cảm thấy nhức đầu, ngón tay thon dài xoa nhẹ ở huyệt thái dương, nhưng vẫn quyết định là ‘ đánh mà khai

 

Không thẳng thắn sẽ khoan hồng, kháng cự sẽ nghiêm trị ?

 

. . . . . .

 

Trong lòng luôn chỗ thấp thỏm, dù phụ nữ Trung Cảnh Hào Đình là thật.

 

"Phó Nhiễm, em dậy quần áo . Anh tới đón em”.

Loading...