Phó Nhiễm nắm c.h.ặ.t t.a.y ức chế run lên , cô dựa bên Minh Thành Hữu, nguồn nhiệt trong cơ thể đàn ông xuyên qua lớp vải truyền tới cô, kêu lên, cũng vội vàng chụp hình ghi âm trực tiếp.
"Chúc mừng hai !! "
Nữ phóng viên còn đào móc sâu hơn.
"Là nguyên nhân gì thúc đẩy hai bắt đầu nữa?"
"Vì thích ở cùng ."
Minh Thành Hữu trả lời hời hợt.
"Chúng còn việc, xin tránh đường , nếu sẽ gọi an ninh tới đây nữa."
Nói xong, Minh Thành Hữu ôm bả vai Phó Nhiễm đưa cô tới cửa xe mở sẵn, ý bảo Phó Nhiễm , đó chính vòng qua xe trở chỗ .
Tin tức vô cùng giật gân, thể nghi ngờ so với hình chụp tối hôm qua mơ hồ thấy rõ mặt giá trị hơn nhiều. Nữ phóng viên chiếc xe thể thao màu đen biến mất, hưng phấn với đồng nghiệp.
" nghĩ canh giữ ở đây lẽ nghĩ tới thu hoạch lớn, thật uổng phí gần sang năm mới còn tự nguyện hít gió lạnh."
Phó Nhiễm cài dây an , thu hồi tầm mắt trong kính chiếu hậu.
"Bây giờ ồn ào lớn , thừa nhận quan hệ của chúng hả?"
"Theo tinh thần săn đuổi của họ, sớm muộn đều phát hiện, hai chúng là trẻ con chuyện mà dám nhận, cái gọi là thẳng thắn khoan hồng."
Minh Thành Hữu bực bội lái xe, Phó Nhiễm cũng là thì , nhưng vạch trần hề sự chuẩn như , rốt cuộc trong lòng chút phản ứng.
"Nếu bọn họ hỏi chuyện tối ngày hôm qua, thẳng thắn là em, cơ hội thật thể chặn miệng của bọn họ."
Minh Thành Hữu đập tay tay lái.
"Như là để em chịu tiếng cho khác ? Không thấy tin tức nhiều từ khó , nếu anhbại hoại danh tiếng của em, là cha em lột một lớp da."
Phó Nhiễm mỉm .
"Có hiểu ."
Cô kiếng xe xuống, giữa trưa ánh mặt trời ấm áp, khẽ lướt qua gò má như bàn tay nhỏ bé mịn màng tràn đầy sức sống của trẻ con, Phó Nhiễm đưa cánh tay đặt lên cửa sổ xe, đầu lộ ngoài gần một nửa.
Minh Thành Hữu kéo cô trở , giọng nghiêm nghị, mơ hồ mang theo tức giận.
"Nguy hiểm, ?"
Cô sờ sờ lỗ mũi, ngoan ngoãn dâng cửa sổ xe lên.
Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu tới Phó gia. Phó Tụng Đình đang xem TV, thấy Minh Thành Hữu dẫn tới cửa sổ đánh hai ván theo thường lệ. Phó Nhiễm tới phòng bếp, thấy má Trần cùng Phạm Nhàn đang bận rộn chuẩn cơm trưa.
"Mẹ."
"Tiểu Nhiễm về ."
Phạm Nhàn vẫy cô qua.
"Mẹ, món ngon gì đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-319.html.]
Tài nấu nướng của Phạm Nhàn tuyệt, má Trần ở bên phụ trách món thịt nguội, Phạm Nhàn cầm muôi, để Phó Nhiễm ở bên cạnh.
"Ta dạy cho con mấy đường cơ bản."
Phó Nhiễm cũng món ăn, nhưng nhiều lắm cũng chỉ coi như là ăn , nhiều lắm.
"Mẹ, nghĩ tới dạy con món ăn
"Muốn trái tim của đàn ông, hết chiếm dày của đó."
Má Trần đem món ăn chọn đặt ở bên cạnh, Phạm Nhàn tìm chiếc tạp dề cho Phó Nhiễm mặc, chờ xong bộ món ăn, đồng hồ lướt qua 12 giờ.
Minh Thành Hữu cùng Phó Tụng Đình lúc hạ hết quân cờ, Phó Tụng Đình lấy rượu trắng , Phó Nhiễm thấy Minh Thành Hữu ý từ chối.
"Cha, Thành Hữu lái xe, vẫn là uống một chút thôi."
" đúng."
Phó Tụng Đình chợt giật , bảo má Trần chuẩn mấy chiếc ly.
"Coi trí nhớ của , Tiểu Nhiễm của chúng đau lòng."
"Gì chứ?"
Phó Nhiễm kéo chiếc ghế ở bên cạnh Minh Thành Hữu, bàn tay cô che khóe miệng.
"Hôm nay mấy món ăn là em ."
"Vậy ăn nhiều một chút."
Phó Nhiễm cũng tâm trí học, bộ món ăn mang lên bàn dường như phân biệt rõ món nào là cô , nhưng khẩu vị của Minh Thành Hữu cùng món ăn ưa thích chung cô thể còn nhớ rõ, Phó Nhiễm gắp miếng thịt đông lên thả trong chén của .
"Như thế nào?"
Minh Thành Hữu ăn qua một miếng.
"Ừ, phong thái tiểu đầu bếp.
Phạm Nhàn cởi tạp dề xuống giao cho má Trần.
"Không là khen con gái , nếu Tiểu Nhiễm cố gắng hết sức, hôm nay thể nấu ngon như đầu bếp."
Phó Nhiễm vui mừng, lời khích lệ luôn là sự thoải mái nhất.
"Còn bánh gạo cũng là em ."
Cô dậy gắp cho Phó Tụng Đình một miếng.
Phạm Nhàn rót rượu cho Phó Tụng Đình, sắc mặt như thường, giọng hòa nhã thừa dịp khí vui vẻ hòa thuận .
"Thành Hữu, chuyện giữa và Tiểu Nhiễm, Phó gia chúng nhất định là đồng ý, hai đứa ở cùng tự nhiên cũng hi vọng nhận lời chúc phúc của lớn hai bên, bên . . . . . ."
lúc đó bà dừng .
Minh Thành Hữu hiểu ý tứ trong lời của bà.
"Mẹ yên tâm, con tôn trọng sự lựa chọn của con."