Phó Nhiễm lái xe tới đến bệnh viện, ở chốt bảo vệ đến phòng bệnh của Triệu Lan, cô xách theo giỏ trái cây cùng hoa tươi mua ở cửa về phía thang máy.
Minh Tranh hiếu thảo với Triệu Lan, đương nhiên cũng chọn phòng bệnh chăm sóc đặc biệt. Phó Nhiễm tới cửa, cửa phòng bệnh mở rộng , ánh mặt trời giữa trưa lười biếng tản mác, Triệu Lan xong quần áo ở cửa sổ, tóc mai hai bên hoa râm chiếu sáng vàng óng ánh, bà như đang tới nơi nào đó đến ngẩn , thoát khỏi cuộc sống thực tế
So với thấy, bà càng gầy thêm.
Vẫn là mặc chiếc áo khoác nhung , bả vai rộng thùng thình, mặc dù thấy eo nhưng Phó Nhiễm bà gầy tới mức bình thường.
Phó Nhiễm đành quấy rầy giờ phút yên bình , cô khẽ bước tới, giấy bọc bó hoa đụng qua cánh cửa phát tiếng động khiến Triệu Lan xoay .
"Tiểu Nhiễm."
Cô và Triệu Lan từng gặp mặt riêng, cũng từng trò chuyện nhiều với . Phó Nhiễm đem đồ mang tới đặt tủ đầu giường.
"Bác gái."
Bởi vì quan hệ với nào đó, Phó Nhiễm cảm thấy bà vô cùng thiết, cũng hề lúng túng mất tự nhiên.
" Bác gái, thể , nên ở bệnh viện dưỡng bệnh."
"Tiểu Nhiễm, hai ngày qua thấy hơn nhiều, bác sĩ cũng thể xuất viện."
Triệu Lan chỉ sợ cô đổi chủ ý.
" nếu tới thăm Vân Phong, cũng tâm tình ở đây dưỡng bệnh".
" Bác gái, nhưng tình trạng sức khoẻ bác như ?"
"Ta thật sự ."
Nụ của Triệu Lan yếu ớt, bà nhấc chân tới mặt Phó Nhiễm.
"Minh Tranh ngoài chuyện, lén cầm di động của nó gọi cho con. Lúc nó sẽ
Phó Nhiễm sắc mặt của Triệu Lan, rõ là đến bước thì thể ngăn cản bà.
"Vậy cũng , con sẽ địa chỉ cho bác, nhưng con chỉ ở nghĩa trang đó. Cụ thể, Thành Hữu qua, con sẽ gọi điện thoại bảo Ca Ca trở , để đưa bác ."
"Không , Tiểu Nhiễm. "
Triệu Lan vội giữ động tác của Phó Nhiễm .
"Không thể để Minh Tranh , như . . . . . . Chắc chắn là nó sẽ đồng ý để xuất viện, huống chi nó luôn oán trách với Vân Phong. Càng khả năng sẽ dẫn , Tiểu Nhiễm, nếu thì con chỗ đó cho , tự tìm tới."
Phó Nhiễm cảm thấy đau tay, Triệu Lan dùng sức nắm chặt.
" Bác gái, một bác thể. . . . . ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-327.html.]
"Ta thể! "
Hai tay Triệu Lan gầy như que củi nắm chặt cánh tay Phó Nhiễm buông , cô suy nghĩ một chút, mềm lòng .
"Như , con lái xe đưa bác , đường cũng thể giúp bác."
"Có thật ?? Cảm ơn con, Tiểu Nhiễm."
Trước khi bệnh viện, Phó Nhiễm dìu Triệu Lan.
" Bác gái, chúng đem di động của Ca Ca gởi ở chỗ nhân viên phục vụ . Lỡ trở về, sẽ là để lỡ chuyện ăn, thể xong việc."
Triệu Lan nghi ngờ gì. "Cũng đúng."
Phó Nhiễm lấy qua di động về phía quầy phục vụ.
"Đây là của phòng bệnh 501 gửi , lát nữa sẽ đây lấy."
Ánh mắt của y tá chút do dự.
"Hai nhà hoặc bạn của ?"
Phó Nhiễm lắc đầu . "Không ."
Đưa Triệu Lan khỏi bệnh viện, Phó Nhiễm lấy xe, cô ở bên trong ghế lái gởi một tin nhắn cho Minh Tranh, xong đặt di động trong túi xách, lúc mới khởi động xe rời .
Dọc theo đường Phó Nhiễm lái xe với tốc độ cũng nhanh, Triệu Lan yên lặng ở cạnh cô, dường như chỉ nín thở mới thể thấy thở yếu ớt của bà.
Phó Nhiễm đặt hai tay tay lái nắm chặt , Triệu Lan ngoài cửa sổ mất hồn, sắc mặt trong suốt như tờ giấy. Phó Nhiễm mở nhạc lên.
" Bác gái, bác cùng bác trai quen như thế nào?"
Nói đến Minh Vân Phong, trong mắt Triệu Lan hề thần thái chợt sáng lên, bà xoay mặt qua .
"Tiểu Nhiễm, cám ơn con."
Phó Nhiễm liền giật , ý trong lời của Triệu Lan như thế nào.
"Ta qua nhiều lời khó , nhiều nhất là hỏi , là vì cái gì mà theo Vân Phong. Tại nhục mạ thứ ba."
Trong mắt Triệu Lan lắng đọng bi thương, ánh mắt Phó Nhiễm chằm chằm.
‘‘Chưa từng nào hỏi như con. Hỏi với ông quen như thế nào!!."
"Bác gái, đời mà sống phóng túng là quan trọng nhất, nếu khác rảnh rỗi chuyện linh tinh nhưng chính cũng thể , cũng sợ hãi."
Triệu Lan gối đầu hướng tới thành ghế, cũng đáp lời của Phó Nhiễm. Hai mắt xuyên qua kính chắn gió, nheo thấy mờ mịt, dường như đang nhớ một kỷ niệm mà bụi phủ đầy.
"Ta theo Vân Phong, lúc sinh con còn kết hôn. Thật chuyện xưa cũng coi như cũ, khi sinh lâu thì cha qua đời vì bệnh tật, đó gia cảnh sa sút. Minh gia chọn Lý gia ở thị trấn Nghênh An, bất kể lúc nào, tiếng tăm của Lý gia vẫn nổi tiếng là danh môn vọng tộc. Ta cùng Vân Phong thật lòng yêu , cuối cùng hai bên gia đình cho kết , dứt khoát kiên quyết theo . Sau khi chuyện, đuổi khỏi nhà, nhưng hối hận, cho đến tận hôm nay, cũng hối hận."