Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 329

Cập nhật lúc: 2025-04-01 12:11:57
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người trông coi nghĩa trang chừng 50 tuổi thò mặt , ông lấy giấy bút đưa cho Triệu Lan.

 

"Bà ghi tên ."

 

"Được, ."

 

Triệu Lan ngừng gật đầu, nhận lấy giấy bút trong tay ông .

 

Phó Nhiễm giơ tay lên ngăn cản động tác của Triệu Lan, sợ rằng bà ghi tên xong, nếu còn khó hơn so với lên trời.

 

"Chúng là họ hàng của Minh gia, lúc qua Thanh Sơn tới đây thăm viếng, châm chước ."

 

"Không , đây là quy định của phu nhân, chỉ là công, quyết định ."

 

Triệu Lan cũng mơ hồ nhận thấy mục đích mà Phó Nhiễm ngăn cản tay của bà, bà buông bút trong tay .

 

"Ông xem."

 

Phó Nhiễm tới gần trông coi.

 

"Ông , chúng cũng , phu nhân sẽ , nếu quan hệ họ hàng , thời tiết chúng còn đến Thanh Sơn gì?"

 

Phó Nhiễm móc mấy tờ 100 tệ từ trong ví nhét trong tay ông .

 

"Đăng ký cũng đăng ký cũng , chúng lòng lừa ông thì tên giả chẳng ?"

 

"Này. . . . . ."

 

Ông nắm chặt tiền giấy trong tay, mặc dù đếm, nhưng cũng tới gần một ngàn tệ.

 

Phó Nhiễm rút mấy tờ nữa đưa cho ông .

 

"Dàn xếp ."

 

"Được ." Cũng coi như trả lời dứt khoát. "Lúc các thông báo cho một tiếng, dọn dẹp."

 

Hắn cũng coi như phúc hậu, từ bên trong căn nhà nhỏ lấy hương cùng cây nến đưa cho Phó Nhiễm.

 

"Mỗi khi phu nhân cùng Tam Thiếu trở , đều chuẩn ."

 

"Cám ơn."

 

Phó Nhiễm đưa tay nhận lấy, dìu Triệu Lan tiến nghĩa trang.

 

Quy định của nào chứ, tiền đến mặt chẳng toạc là phá vỡ ngay .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-329.html.]

Hai bên đường trồng cây bách xanh ngát, Phó Nhiễm bước qua các viên đá mài dũa cẩn thận trải dài thành một đường nhỏ, mộ của Minh Vân Phong tìm thấy nhanh, qua một con đường, là huyệt mộ hai đặt song song, tấm bia đá khổng lồ đối diện phương hướng họ .

 

Triệu Lan khống chế cảm xúc nhào qua, Phó Nhiễm thắp hương và nến. Lúc quá vội vàng, thật may là mua bó hoa chân núi.

 

"Vân Phong!"

 

Bầu trời âm u, lòng cực kỳ khó chịu, khỏi đè nén, cảm giác bi thương đặt ở một giới hạn, lúc nào cũng thể bộc phát .

 

Tiếng Triệu Lan thê lương vô cùng, Phó Nhiễm tin bà và Minh Vân Phong là yêu thật lòng, tình cảm lưu luyến như thế bạn cả đời bên au. Triệu Lan quỳ gối bia mộ, Phó Nhiễm tới yên lặng thắp nhang đèn.

 

Cô lui về phía ba bước, bông tuyết càng rơi càng lớn, Phó Nhiễm đưa tay , bông tuyết rơi lòng bàn tay về nhiệt độ của cơ thể hòa tan nhanh chóng.

 

đành lòng quấy rầy, di ảnh bia mộ Minh Vân Phong đều một thần sắc nghiêm nghị, trang trọng.

 

Bàn tay Triệu Lan như lưu luyến phủ bia mộ.

 

"Vân Phong, tới thăm ông ."

 

Phó Nhiễm mím chặt khóe miệng, thậm chí chút hờ hững di ảnh bia mộ Minh Vân Phong. Hai phụ nữ vì ông mà cam tâm tình nguyện chịu đủ uất ức, thế nhưng ông ích kỷ vì yêu mà tự tay lật nghiêng cuộc đời của hai . Tiếng Triệu Lan trong tai giống hỗn loạn vang lên mà tiếng vọng , bi thương như kêu gào thảm thiết.

 

Nhang thắp mộ còn một chút nữa là cháy hết, nhang đèn cũng gió thổi tắt. Tuyết càng rơi càng lớn, dường như thấy đường. Triệu Lan mặc áo khoác nhung nhanh chóng bông tuyết phủ lên thành màu trắng. Phó Nhiễm tới ở bên bà.

 

"Bác gái, chúng thôi. Sau trở thăm nữa."

 

"Một lát nữa thôi! Tiểu Nhiễm, chỉ một lát."

 

Hai tay Triệu Lan ôm lấy bia mộ.

 

" Vân Phong, thời gian trôi qua quá nhanh. đưa tay thế nào cũng bắt ?"

 

Phó Nhiễm cảm thấy lạnh, cô liền lấy mũ áo khoác đội lên đầu.

 

"Vân Phong, ông từng với , cho mặc kệ Thành Hữu chuyện gì cũng trách nó. một chút cũng trách nó, ông chôn cất ở nơi vẫn là nó cho Tiểu Nhiễm . Nếu như thể , hi vọng Minh Tranh và Thành Hữu thể thật sự trở thành em. Đây cũng là hy vọng của ông ?"

 

Triệu Lan kề sát mặt tấm bia đá lạnh như băng.

 

" cảm thấy uất ức, cũng sẽ thường cảm thấy bất công nữa. Có thể gặp ông nữa, lòng mãn nguyện. Thật đấy!"

 

Phó Nhiễm , một tình yêu như thế nào mới thể chịu đựng như thế. Hai năm cũng như một ngày, mà suy nghĩ đến danh phận cùng mất.

 

Cô thậm chí chút khâm phục phụ nữ gầy yếu mặt . Triệu Lan còn , đến khi Minh Tranh gọi điện đến.

 

"Bác gái, Ca Ca ở bên ngoài."

 

Triệu Lan lau sạch nước mắt, tính tình Minh Tranh, ngộ nhỡ loạn lên sẽ Lý Vận Linh , về bái tế nữa cũng còn dễ dàng như . Phó Nhiễm phủi bông tuyết vai , dìu Triệu Lan ngoài. Xe của Minh Tranh dừng cổng khu nghĩa trang, cần gạt nước liên tục đung đưa qua quét kính chắn gió, thấy hai ngoài, liền cầm ô xuống xe. Người bảo vệ nghĩa trang thấp giọng so với lúc nãy khá nhiều.

 

"Bái tế xong ?"

Loading...