Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 331

Cập nhật lúc: 2025-04-01 12:12:42
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Tranh móc điếu thuốc , âm thanh lạch cạch của bật lửa, cánh mũi liền ngửi mùi t.h.u.ố.c lá quanh quẩn, xua . Phó Nhiễm nghiêng mặt .

 

"Lúc sinh nhật của em cũng căng thẳng như thế."

 

Hắn hút điếu thuốc, như như chằm chằm về phía Phó Nhiễm.

 

"Ai ? Lúc việc thật, mặc dù trễ nhưng tới rạng sáng cũng tặng quà cho , ?"

 

Tất nhiên cô sẽ Minh Thành Hữu cố ý phá hư. Phó Nhiễm nghĩ tới, trong lòng trầm xuống, đến sinh nhật Minh Thành Hữu, cô ở đỉnh núi cùng một chỗ với Minh Tranh.

 

Đây coi là chuyện gì?

 

Minh Tranh cũng trắng chuyện lúc đó thấy Phó Nhiễm và Minh Thành Hữu ở nhà hàng.

 

"Cho nên em cũng đừng để ở trong lòng, nhiều lắm là khi xuống núi đến bên cạnh ."

 

Giấy thể gói lửa, nhưng nếu Minh Thành Hữu cô cùng Minh Tranh ở chung một chỗ, còn mang Triệu Lan Thanh Sơn. . . . . .

 

Trong lòng Phó Nhiễm phiền não, dám nghĩ tiếp. Minh Tranh hít từng thuốc lá, Phó Nhiễm mùi vị càng ngày càng đậm. Di động cô đặt ở bên cạnh, sóng điện thoại ở núi lúc lúc , Phó Nhiễm màn hình điện thoại tín hiệu.

 

"Tiểu Nhiễm, nghĩ là hai còn thể ở cùng một chỗ."

 

Phó Nhiễm đám bên trong vườn hoa dười tầng c

 

" cũng nghĩ qua."

 

"Đã nghĩ ?"

 

Minh Tranh hít sâu điếu thuốc, con ngươi lộ sâu thẳm mê ly. Hắn hút xong điếu thuốc, trở về phòng Triệu Lan tỉnh dậy . Phó Nhiễm che kín áo khoác ban công, chuông di động thình lình vang lên. Cô bỗng nhiên kinh hãi, ngón tay mở màn hình thấy di động của Minh Thành Hữu. Phó Nhiễm cố trấn an, ngón tay nhấn nút .

 

"Phó Nhiễm, em ở nhà ? Tần Mộ Mộ và Tống Chức cũng tin tức của em. Em ?"

 

Cô còn mở miệng, bên đầu điện thoại sớm giành phần ngay lúc máy. Bàn tay Phó Nhiễm ngăn ở khóe miệng.

 

"Thành Hữu, em ở thị trấn Nghênh An."

 

Minh Thành Hữu nhanh chóng hỏi ngược .

 

"Vậy em ở ?"

 

Phó Nhiễm ngước mắt khách sạn, đèn ne-on sáng chói khắp bốn phía. Nếu cô thật nhất định Minh Thành Hữu sẽ tức giận.

 

"Em cho , hứa tức giận."

 

Minh Thành Hữu giọng điệu cô gì đó đúng.

 

"Rốt cuộc ở ?"

 

Phó Nhiễm khẽ cắn môi.

 

"Em ở Thanh Sơn."

 

Đầu dây trầm mặc một hồi lâu, chỉ tiếng hít thở của đàn ông càng lúc càng dồn dập mạnh mẽ. Phó Nhiễm một tiếng, Minh Thành Hữu âm trầm .

 

"Đi Thanh Sơn gì?"

 

Ngón tay Phó Nhiễm nắm chặt thanh lan can. Minh Thành Hữu câu trả lời, giọng điệu vẫn cứng ngắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-331.html.]

 

"Thế nào vẫn trở ?"

 

Phó Nhiễm chút uất ức đè thấp giọng , giọng mềm mại như đang nũng.

 

"Xuống núi gặp bão tuyết, tuyến đường đều phong toả. Không ngày mai thể trở về nữa!!"

 

Cô tựa hồ thể tiếng hô hấp căng thẳng đầu dây bên . Câu thật xin Phó Nhiễm còn khỏi miệng, liền đến giọng tức giận của Minh Thành Hữu, như bật tung hết nóc nhà.

 

"Phó Nhiễm, em thật là triển vọng!"

 

"Thành Hữu!"

 

"Tút tút tút ——"

 

Phó Nhiễm lấy điện thoại bên tai xuống, màn hình di động suy nghĩ mất hồn.

 

Minh Tranh ở ngoài cửa kêu cô ngoài ăn cơm. Trên bàn ăn Phó Nhiễm yên lòng dường như động đũa, Triệu Lan kéo cô qua chuyện, Minh Tranh giục bà về phòng ngủ. Lúc Triệu Lan mới chịu buông tay Phó Nhiễm.

 

Đồng hồ báo chuyển sang tám giờ.

 

Phó Nhiễm ở trong phòng lo lắng, gọi cho Minh Thành Hữu nhưng vẫn nhận.

 

Thực sự tức giận lớn .

 

Phó Nhiễm ở mép giường, nhất định là Minh Thành Hữu đoán cô và Minh Tranh cùng với Triệu Lan ở chung một chỗ để di động lên tủ đầu giường phòng vệ sinh tắm rửa. Ở một nơi xa lạ, chiếc giường xa lạ, hơn nữa còn gần khu nghĩa trang, Phó Nhiễm quấn chăn lăn lộn khó ngủ, ánh mắt trần nhà chằm chằm. Cô thấy chút mệt mỏi, trong phòng đèn cũng bật sáng như ban ngày.

 

Phó Nhiễm đồng hồ qua mười hai giờ, mí mắt bắt đầu nặng trĩu, cô đem chăn phủ qua đỉnh đầu. Giấc ngủ chập chờn, chỉ thấy ác mộng ngắn linh tinh.

 

lúc, di động vang lên khiến Phó Nhiễm kinh sợ thiếu chút nữa la thét chói tai, còn tưởng rằng là hung linh đêm khuya.

 

Mu bàn tay sờ lên trán đều là mồ hôi lạnh. Cô mở mắt màn hình, chừng mười giây mới phản ứng là Minh Thành Hữu gọi tới. Phó Nhiễm vội vàng máy.

 

"Alo?"

 

"Em ở ?"

 

Giọng đầu dây bên chút thở gấp.

 

"Em ở Thanh Sơn."

 

Phó Nhiễm nhỏ giọng .

 

"Anh…." Minh Thành Hữu bộ mệt c.h.ế.t , từng tiếng hít thở truyền đến tai Phó Nhiễm từng đợt đau đớn.

 

"Anh hỏi em ở Thanh Sơn là ở ?"

 

Phó Nhiễm tên khách sạn.

 

"Anh đang ở đây?"

 

Phó Nhiễm còn tiếng bộ dẫm lên tuyết truyền , trong di động còn tiếng gió lạnh gào thét thổi qua, cô sợ hãi thẳng nửa lên.

 

"Anh cũng tới Thanh SơnMinh Thành Hữu tức giận .

 

"Cuối cùng tới đây thử xem xem em thật ? Quả nhiên tuyến đường đều chặn."

 

Ánh mắt Phó Nhiễm liếc đồng hồ treo tường, tới hai giờ sáng!

Loading...