Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 332

Cập nhật lúc: 2025-04-02 04:45:22
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 Cô vội vàng vén chăn lên, cầm y phục ghế sa lon.

 

"Anh ở yên tại chỗ chờ em!"

 

Nói xong, cô cúp điện thoại . Phó Nhiễm bao giờ gấp gáp mặc y phục như , cô khỏi phòng cầm giày giơ chân lên mang, chân để chạy thẳng đến cửa thang máy. Sau khi bên trong thang máy mới dựa mặt tường bắt đầu mang chiếc giày còn . Phó Nhiễm vội vã chạy đại sảnh, thời gian sống bên trong khách sạn vốn nhiều. Cô siết chặt di động trong lòng bàn tay chạy tới đường.

 

Minh Tranh ở sân thượng xa thấy bóng dáng của Phó Nhiễm đang chạy, chân mày nhíu , thấy Phó Nhiễm càng chạy càng nhanh, vội vàng dập tắt điếu t.h.u.ố.c lá trong tay, trở về phòng lấy áo khoác móc áo sải bước đuổi chạy theo. Gió thổi tận xương, đặc biệt là lúc rạng sáng, thổi da mặt như từng lưỡi d.a.o sắc bén cắt qua da thịt thành từng mảnh, chảy máu, nhưng đau gần chết. Con đường kết băng nửa bước còn thấy khó , bóng dáng Phó Nhiễm theo ánh đèn đường kéo dài. Bởi vì núi nên ngay cả chiếc xe cũng thấy , Phó Nhiễm vội, mấy bước chân trượt, cô hồn nhiên , hận thể chắp cánh bay ngoài.

 

Minh Tranh nhanh thấy bóng lưng Phó Nhiễm, theo phía , luôn giữ cách 5

 

Bên trong Thanh Sơn đều là tiền thế mới chôn cất ở nghĩa trang . Minh Vân Phong khi còn sống phá hỏng danh tiếng của , khi c.h.ế.t Lý Vận Linh mang đến Thanh Sơn. Bốn phía yên tĩnh chỉ thể tiếng hô hấp của chính , bước chân giẫm tuyết đọng tạo âm thanh càng thêm vẻ quỷ dị mà vang lên. Hai bên đều là đỉnh núi giống như xòe năm ngón tay là tùy lúc thể nhốt con bên trong đó.

 

Phó Nhiễm dừng bước, lấy di động gọi cho Minh Thành Hữu.

 

Bóng dáng cô đơn của Minh Tranh hướng tới nơi xa, cũng ngừng .

 

Tín hiệu kém, gọi . Phó Nhiễm thở dài, nước màu trắng mờ mịt tầm mắt, cô nhét di động trong túi áo, chỉ cần theo con đường nhất định thể gặp Minh Thành Hữu.

 

Trên trán rỉ mồ hôi, nếu sợ hãi tất nhiên là giả, ánh đèn lờ mờ cùng đỉnh núi tĩnh lặng, thêm là gần nghĩa trang, đều thể là yếu tố tạo thành phim kinh dị ghê rợn nhất.

 

Phó Nhiễm dứt khoát chạy , hận thể che mắt bịt lỗ tai .

 

Ước chừng nửa tiếng , ngang qua nơi chôn cất của Minh gia tầm 200m, trong mắt cô đột nhiên xuất hiện một điểm trắng. Vốn là bốn phía xung quanh đều là màu trắng, chỉ vì bóng đêm tạo thành tờ giấy đen khổng lồ nên điểm màu trắng thấy càng sáng chói.

 

Phó Nhiễm hét chói tai.

 

"Thành Hữu... Thành Hữu!"

 

Thành Hữu….

 

Ở giữa núi rừng tiếng vọng ngừng, đương nhiên truyền tai Minh Tranh ở phía , yên lặng dừng bước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-332.html.]

 

Phó Nhiễm sống qua hai mươi mấy năm, lẽ từng mất chế như thế . Cô liều mạng chạy tới, đối diệnhe đến tiếng la, hoặc là mệt mỏi cực độ, hai tay chống đầu gối, khẽ nâng lên cằm Phó Nhiễm đang chạy tới.

 

20m, mười mét, năm mét.

 

Không chính là Minh Thành Hữu ?

 

Hắn cũng lên núi sẽ lạnh, mặc một chiếc áo lông màu trắng tinh thắt eo. Trong lòng Phó Nhiễm vui mừng và kích động lên lời, cô bao giờ thấy một đàn ông khả năng tạo điểm khác biệt trong một màu sắc như , màu trắng chói mắt khiến cho từng đường nét khuôn mặt Minh Thành Hữu càng thêm tinh xảo.

 

Tầng mồ hôi mịn thuận theo sống mũi cao của chảy xuống.

 

Phó Nhiễm Minh Thành Hữu, hai đều thở gấp kịch liệt, tựa như ai cũng thể mở miệng .

 

Hắn chống hông từ từ thẳng lên, ánh đèn rọi qua bên lưng Minh Thành Hữu, hai bên gương mặt dần lộ ngoài ánh sáng yếu ớt.

 

Phó Nhiễm xông lên một bước, hai chân nhón lên tay ôm vòng qua cổ Minh Thành Hữu. Động tác dồn dập mạnh mẽ đụng Minh Thành Hữu khiến lui về phía mấy bước. Ngực dán chặt thể cảm nhận trái tim trong lồng n.g.ự.c của Minh Thành Hữu giống như nhảy , nhịp đập rối loạn.

 

Phó Nhiễm hung hăng dùng sức, buộc chặt cánh tay.

 

Tiếng hít thở dồn dập của Minh Thành Hữu ở bên tai, ôm lấy thắt lưng Phó Nhiễm, một bàn tay đưa xuống phát cặp m.ô.n.g đầy đặn của Phó Nhiễm. Cô đau, liền rụt . Minh Thành Hữu liền đánh ba cái, mặt Phó Nhiễm đỏ bừng.

 

Mặc dù bốn phía thứ ba, nhưng âm thanh phát vô cùng mờ ám, đau.

 

"Xem em còn dám nữa ?"

 

Bàn tay Minh Thành Hữu nâng lên phát rúc trong lòng chặt hơn, xuống tay thật hung ác cũng giỡn.

 

"Nói !"

 

Môi Phó Nhiễm ghé sát bên tai Minh Thành Hữu.

 

"Không dám... Thật dám nữa."

Loading...