Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 333

Cập nhật lúc: 2025-04-02 04:45:34
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Thành Hữu suy nghĩ một chút liền vô cùng tức giận.

 

"Thật đúng là chuyện như , thế sớm lột da em ."

 

Phó Nhiễm nhón chân lên một lúc thấy đau, ôm Minh Thành Hữu về phía lưng , ánh mắt sáng như ngọc lưu ly, cô khẽ nhếch môi, hai tay đặt ở phần lưng của Minh Thành Hữu sức giữ chặt.

 

"Biết đau?"

 

sức gật đầu.

 

Bất ngờ một bàn tay đặt cái m.ô.n.g của cô khẽ xoa, Phó Nhiễm sợ tới mức vội lui . "Anh ?"

 

"Xoa xoa cho em."

 

Minh Thành Hữu mặt cô, thần sắc mang theo một chút lưu manh vô .

 

"Không thích xoa , tới đây, vốn là hung hăng đánh em một cái!"

 

Minh Tranh ẩn ở trong bóng tối, ánh mắt lạnh lùng càng lúc càng chìm, từ đầu tới cuối ánh mắt đặt ở hai , hai chân cũng đang lui về phía từng bước một, bất ngờ đạp đống tuyết lớn, định bước chân, đó xoay sải bước rời .

 

Phó Nhiễm cảm giác cái m.ô.n.g đau rát.

 

"Thật thì em cũng sai.

 

Minh Thành Hữu hếch lên mày nhọn cô, cũng chuyện, định dùng ánh mắt giày vò, phó nhiễm vốn là một yêu đánh .

 

"Là , nhưng thể dự liệu thời tiết đổi, là của em."

 

"Nếu sẽ thể ‘thần quỷ ’ che giấu tội đúng ?"

 

Minh Thành Hữu như như , nhếch nửa bên khóe miệng lên, đem bản chất ma quái phát huy đến vô cùng nhuần nhuyễn.

 

Phó Nhiễm bắt chước kiểu dáng của , lời nào.

 

"Cùng Thanh Sơn với ai?"

 

Minh Thành Hữu khoanh tay ôm ở ngực, đem đề tài chuyện về chủ đề chính.

 

Phó Nhiễm di di mũi chân, đạp bông tuyết phát tiếng xạp xạp, cô cúi đầu.

 

"Không cũng đoán ?"

 

Một hồi lâu thấy đáp , Phó Nhiễm ngẩng đầu lên, thấy Minh Thành Hữu vẫn duy trì động tác như cũ.

 

"Tại thể đoán ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-333.html.]

Phó Nhiễm híp mắt yếu ớt, đôi tay đặt ở bên môi hà .

 

"Lạnh quá."

 

Khóe mắt Minh Thành Hữu d.a.o động, gió lạnh lùa cổ áo nhắc nhở lúc đến gần ba giờ sáng, đưa tay ngoắc ngoắc hướng Phó Nhiễm.

 

Hơi lạnh thuận theo đáy giày di chuyển lên , Phó Nhiễm tới hai bước, Minh Thành Hữu cầm chắc bả vai cô trong ngực.

 

Đột nhiên đôi môi chiếm lấy, thở ấm áp mang theo đè nén khó thể nhẫn nại, hai tay Minh Thành Hữu siết chặt Phó Nhiễm, cô khẽ nhếch cằm lên phối hợp hảo cùng .

 

Đầu lưỡi Minh Thành Hữu như vẽ bờ môi Phó Nhiễm từng tầng một, cũng vội vàng xâm nhập, đầu tiên là hôn, về trằn trọc gặm, cắn, cuối cùng mới cạy cánh môi Phó Nhiễm .

 

Bọn họ ôm giữa trời Thanh Sơn trắng xóa bông tuyết, Minh Thành Hữu mở mắt , ngắm Phó Nhiễm khó kìm nổi thần sắc.

 

Thời điểm , cảm thấy trái tim của đang nhảy nhót ngừng, trong lồng n.g.ự.c là trống , hơn nữa sức sống, , sinh mạng cũng thể lây bệnh?

 

Phó Nhiễm mở mắt, phát hiện đàn ông đang hề chớp mắt, chóp mũi chạm , ánh mắt giống như ánh ngọc đen sâu thẳm , cô nhíu mày, đôi tay để n.g.ự.c khẽ đẩy, lời mơ hồ rõ.

 

"Anh, tập trung."

 

Khóe miệng Minh Thành Hữu kéo một đường cong, lùi , đôi môi mỏng băt đầu di chuyển mặt Phó Nhiễm, cô cho thể nhắm mắt thứ hai.

 

"Được, chúng tới chuyện tập trung ."

 

Sau một lúc lâu, Phó Nhiễm ghé đầu vai Minh Thành Hữu, thở gặp khí lạnh giống như kết thành băng ngay lập tức, cô giống như dùng giọng điệu trịnh trọng ghé lỗ tai .

 

"Thành Hữu, chúng như bất kính đối với c.h.ế.t nha?"

 

Giọng điệu giống như nữ quỷ.

 

Minh Thành Hữu giơ tay chuẩn đánh m.ô.n.g cô, thấy Phó Nhiễm sức dậm chân, liền về phía .

 

Tiếng bước chân xen lẫn mà như hòa cùng , ban đầu tới đường cũng thấy khó , Phó Nhiễm ôm chặt cánh tay bên của Minh Thành Hữu, tuyết đọng phía thể thấy rõ ràng những bước chân kéo dài, nhiều lắm là lúc tới nghĩa trang Minh gia đó lộn trở về.

 

Phó Nhiễm suy nghĩ nhiều, theo Minh Thành Hữu dừng nghĩa trang riêng của Minh gia, nâng ngón trỏ lên dí một cái chóp mũi cô.

 

"Bất kính đối với c.h.ế.t , hôm nay em đưa nào tới, đừng thật cho là ."

 

Đôi tay nhỏ bé của Phó Nhiễm sờ hướng lỗ mũi, ngập ngừng mở miệng.

 

"Em ."

 

Minh Thành Hữu chằm chằm đỉnh đầu cô khẽ rũ xuống , giọng điệu như , mang theo nhận sai cùng nũng.

 

Làm nũng?

 

Ánh mắt u ám của Minh Thành Hữu ánh đèn lác đác chiếu sáng, một dòng nước ấm xông tới phá đang đóng băng, một lúc thì cứng ngắc, xâm nhập tàn trong nháy mắt, cũng nhớ , từ tới giờ bao giờ Phó Nhiễm nũng .

Loading...