Bọn họ đan mười ngón tay tiếp tục hướng lên phía , con đường trơn, thật may là nâng đỡ lẫn , cho nên té ngã.
Xa xa thấy đèn nê ông ở khách sạn chiếu sáng, hai chợt cảm thấy như ấm áp đang rót , cuối cùng thì Minh Thành Hữu cũng nữa, dựa gốc cây tùng bách cao lớn thở .
"Em cõng ."
Phó Nhiễm thấy khom lưng chống đỡ đầu gối, cô vén lên ống tay áol"Được."
Minh Thành Hữu đẩy cô , tới dắt cô tiếp tục về phía .
Thật vất vả mới tới cửa khách sạn, Minh Tranh ở ban công, ánh mắt lạnh lùng hai đang tiến , hung hăng hút điếu thuốc một dài, giống như ruột gan trong lòng cảm thấy đau,
Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu cũng ai chú ý tới ban công .
Minh Thành Hữu khăng khăng ở cùng phòng với Phó Nhiễm, mạnh mẽ lôi kéo Phó Nhiễm tiến trong thang máy.
"Vậy ngủ phòng của em, em sang phòng bên cạnh."
"Ai ở phòng bên cạnh với em?"
Phó Nhiễm ngẩng đầu lên, ngơ mà chằm chằm con biểu hiện lên.
Sau khi phòng, Minh Thành Hữu hai lời nhào lên giường chịu dậy, thật sự mệt mỏi đến sắp mệt lả, Phó Nhiễm tới cởi áo lông xuống cho .
"Đứng lên, ngâm nước nóng tắm ."
Minh Thành Hữu gối mặt lên cánh tay, mắt nhắm , hô hấp trầm giống như là ngủ .
Phó Nhiễm tới gần, tiếp cận gần như , mặt giống như thấy lỗ chân lông, nhẵn nhụi giống như tre con mới sinh, Phó Nhiễm lắc đầu, yêu nghiệt, là yêu nghiệt nha.
Cô hạ thấp giọng , giọng lưu loát.
"Sinh nhật vui vẻ."
Mí mắt đàn ông mặt đột nhiên giật giật, một cánh tay vòng ngang qua n.g.ự.c Phó Nhiễm đè cô lên giường. đó đem cô vây ở trong lồng ngực, bàn tay lạnh như băng vuốt ve thắt lưng Phó Nhiễm, đợi khi cô thấy quen, bàn tay nhân lúc yếu đuối liền tiến .
Đến mức, cô bởi vì lạnh mà làn da căng lên, bàn tay Minh Thành Hữu vuốt làn da lưng nhẵn nhụi của Phó Nhiễm, lòng bàn tay đảo quanh một chỗ, hai ngón tay thành thạo cởi móc áo lót của cô.
Phó Nhiễm khom lưng dậy, Minh Thành Hữu lướt qua đường cong n.g.ự.c cô, bàn tay khẽ run áp sát chỗ đó.
Gương mặt tuấn mỹ của hôn dọc theo bên gò má Phó Nhiễm hôn tới bên khóe miệng, Minh Thành Hữu ở cổ cô như ‘quạt gió thổi lửa’, kéo áo lông che mặt tiến n.g.ự.c Phó Nhiễm.
Cô thấy bùn bẩn nơi thái dương Minh Thành Hữu, là cọ ở nơi nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-334.html.]
Phó Nhiễm giơ tay lên đè bả vai Minh Thành Hữu .
"Đi tắm , xem bẩn c.h.ế.t ."
Trong mắt của lộ vẻ do dự, Phó Nhiễm kéo tay Minh Thành Hữu hướng tới nơi thái dương , quả nhiên là thật.
Hai cánh tay Minh Thành Hữu chống bên tai Phó Nhiễm.
"Em chờ ngoài."
Cô nháy mắt, vô cùng chân thành. "Ừ."
Minh Thành Hữu leo núi nên đầy mồ hôi, lúc cũng cảm thấy khó chịu, nghĩ tới bộ dáng đàng hoàng hôm nay của Phó Nhiễm, chống lên ở mép giường.
"Đừng ."
Cô xòe hai tay nhún vai.
"Đây là gian phòng của em, em còn thể
Minh Thành Hữu gật đầu, lúc mới phòng tắm.
Xoay khép cửa , từng quên khóa trái cửa.
Quần áo lúc là thể mặc nữa , Minh Thành Hữu vội vàng ngoài cũng nhớ đến là tắm rửa, trực tiếp khoác áo choàng tắm ngoài, bên trong rỗng tuếch, mở cửa phòng tắm tìm trong phòng một vòng, thấy bóng dáng Phó Nhiễm .
Trên tủ đầu giường một ly sữa bò, Minh Thành Hữu cầm trong tay, vẫn còn ấm.
Không cần đoán, Phó Nhiễm sớm chạy mất dạng.
[ Edit & Beta: Ying ]
Minh Thành Hữu uống sữa tươi xong ở mép giường, cầm điện thoại di động lên nhắn tin cho Phó Nhiễm.
"Trở cho !"
Giống như đợi trong bao lâu, nhanh nhận hồi âm.
"Thật xin , tín hiệu , em nhận ."
Trong khóe mắt Minh Thành Hữu tỏa nụ , ly thủy tinh trong tay còn một chút ấm, xung quanh bốn phía, thấy áo khoác của Phó Nhiễm còn treo ở giá áo, Minh Thành Hữu xuyên một tay qua bả vai, lòng bàn tay mơn trớn bên nách.
Trong mắt bỗng rùng , bàn tay chậm rãi hạ xuống.