Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 335

Cập nhật lúc: 2025-04-02 04:46:00
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Thành Hữu ngủ say, buổi tối khuya trong băng tuyết ngập trời mấy giờ liền, gần như tê liệt.

 

Phó Nhiễm thấy thời gian sắp đến gần 9 giờ, cô mang theo hai chiếc túi mở cửa phòng .

 

Minh Thành Hữu tiếng động, mí mắt lười biếng khẽ mở , đang ngủ sấp, một cánh tay dựa bên ngoài mép giường, ánh mắt khẽ nhíu về phía Phó Nhiễm chăm chú.

 

"Ngủ dậy ?"

 

"Em đừng tới đây, mặc y phục." Minh Thành Hữu tức giận .

 

Phó Nhiễm , giơ giơ túi trong tay lên.

 

"Em mua về giúp , ở gần đây thôi, mặc tạm ."

 

Minh Thành Hữu nghiêng , vẫn giường.

 

"Anh còn quần lót."

 

Bàn tay Phó Nhiễm giữ hướng gáy, đem túi ném về phía tủ đầu giường, giọng hạ thấp xuống.

 

"Bên trong ."

 

"Giặt ?"

 

"Giặt sạch cũng kịp để cho mặc, đừng mặc nữa."

 

Minh Thành Hữu đưa tay kéo lấy Phó Nhiễm đến bên giường mặt .

 

"Em thích mặc ?"

 

"Dù bên ngoài còn bao nhiêu , cũng dám mặc gì mà ngoài."

 

Minh Thành Hữu vẻ đánh m.ô.n.g cô, Phó Nhiễm đẩy tay của .

 

"Mau quần áo xong ngoài ăn điểm tâm

 

Hai tay nhân thể ôm hông của cô.

 

"Mệt quá, ngủ ở đây một ngày."

 

"Có thể."

 

Phó Nhiễm hướng tiếp.

 

"Dù hôm nay là sinh nhật , ở nơi ngủ một giấc cũng ."

 

Minh Thành Hữu cầm lấy chiếc túi về phía phòng tắm.

 

Phó Nhiễm tới ban công, xa, bên ngoài vẫn là màu trắng mênh m.ô.n.g mặt, tuyết vẫn còn lác đác rơi, xem hôm nay nếu trở thị trấn cũng là thể nào.

 

Cô chống cằm, như điều suy nghĩ.

 

Minh Thành Hữu quần áo xong đó ngoài, ở Thanh Sơn giống như trong nội thành, thể cửa hiệu mở ở nơi coi là vô cùng may mắn, Phó Nhiễm mua cho áo sơ mi cùng quần jean màu lam đậm, giày chân cũng là mới mua, cả đêm thể ngâm qua nước tuyết.

 

Minh Thành Hữu vén tay áo lên, vải đay màu trắng, thấy giầy đặt ở khay , tới cầm lên .

 

"Em cũng cả giày của là bao nhiêu, còn áo sơ mi cùng quần nữa, là em lén lút ôm đo qua ?"

 

Phó Nhiễm từ bên ngoài ban công .

 

"Dù chúng từng ở chung một chỗ, em mặc đo nào cũng ?"

 

Một câu bật thốt , dường như Minh Thành Hữu mấy đời buồn bã, lấy vớ ở trong túi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-335.html.]

 

" điểm tâm ?"

 

"Không ."

 

Phó Nhiễm chỗ đối diện .

 

"Chờ cùng đấy."

 

Minh Thành Hữu thu dọn xong theo Phó Nhiễm khỏi phòng, nhanh chóng mở cửa, ánh mắt thấy Triệu Lan đang bên ngoài.

 

"Bác gái, bác ăn điểm tâm ở lầu ?"

 

Phó Nhiễm bên cạnh Minh Thành Hữu ngoài.

 

"Ta thấy hai đứa còn xuống, tới xem một chút."

 

Ánh mắt Triệu Lan chạm Minh Thành Hữu.

 

"Thành Hữu."

 

Minh Thành Hữu ‘hừ’ một tiếng, hai hàng lông mày giống như nhíu chặt hành một hàng.

 

"Là bà khiến Phó Nhiễm dẫn bà tới Thanh Sơn?"

 

Ánh mắt Triệu Lan rụt , thể yếu đuối núp trong hành lang, Phó Nhiễm sức kéo cánh tay Minh Thành Hữu .

 

"Không liên quan tới bác gái."

 

Minh Thành Hữu lọt tai lời cô .

 

"Nếu để cho cha chôn cất định, cũng đừng quấy rầy ông nữa, nếu thật sự , về thể là bà gặp cũng thấy ."

 

Sắc mặt Triệu Lan trắng bệch, phần lưng chống vách tường tựa như tùy lúc là thể ngã quỵ, từ đến giờ với Triệu Lan là thấy gai mắt.

 

Ánh mắt hướng trần nhà, Phó Nhiễm , trong mắt toát vẻ phức tạp khó tả nổi, Minh Tranh từ chỗ cách đó xa tới, ánh mắt băn khoăn mấy .

 

"Mẹ, điểm tâm chuẩn xong, lên lầu ?"

 

Triệu Lan miễn cường kìm nén, ngoái đầu .

 

"Ta xem bọn Tiểu Nhiễm chuẩn xong ."

 

Minh Thành Hữu kéo tay Phó Nhiễm .

 

"Anh thấy em chính là ăn no việc gì , tất cả việc liên quan tới cho thêm phiền toái."

 

"Thành Hữu, đừng như !"

 

Phó Nhiễm Minh Thành Hữu kéo cô về phía nên cách xa, hai tới cửa thang máy, Minh Thành Hữu đưa tay đẩy mạnh Phó Nhiễm .

 

"Đợi bọn họ một chút."

 

Phó Nhiễm dứt lời, ngón tay Minh Thành Hữu nhấn nút khóa, Phó Nhiễm thấy bóng dáng của Triệu Lan cùng Minh Tranh bỏ ở ngoài cửa.

 

"Thành Hữu, cần gì như ?"

 

"Phó Nhiễm, cả đời cũng thể tiếp nhận phận của bọn họ, em cũng đừng tranh cãi với , chuyện như ý nghĩa gì, tổn thương bọn họ gây đối với cùng vĩnh viễn em thể nổi."

 

Ánh mắt Minh Thành Hữu hề chớp mắt thẳng về phía .

 

Phó Nhiễm mệt mỏi, hai chân mềm nhũn, dựa hướng mặt tường

 

Ăn điểm tâm xong, Minh Thành Hữu bậc thang của khách sạn, con đường qua quảng trường lớn hiu quạnhchỉ cần quét là thể dễ dàng, tuyết ngừng rơi, nhưng xem hôm nay vẫn núi.

Loading...