Hắn khẽ nâng mặt lên, lo lắng bầu trời.
Phó Nhiễm tới bên cạnh , đưa tay cầm lòng bàn tay Minh Thành Hữu.
"Thật xin , thể cho một sinh nhật thật ý nghĩa."
Đầu tiên, cô cho là khi sẽ giận dữ.
Minh Thành Hữu hào hứng thu hồi tầm mắt, cầm tay Phó Nhiễm chặt hơn.
"Vừa đúng em ở cùng ."
Tối hôm qua quá mệt mỏi, hơn nữa xung quanh đều là nghĩa trang nên chỗ để , ban ngày, hai ở trong phòng, một lên net, một xem ti vi.
Đến thời gian ăn cơm tối, Phó Nhiễm ngoài một vòng, lúc lôi kéo Minh Thành Hữu xuống lầu , thấy Minh Tranh cùng Triệu Lan ở chỗ gần cửa sổ, Phó Nhiễm dẫn qua đó.
Minh Thành Hữu dừng bước. "Em ?"
"Tối nay lời em."
Phó Nhiễm buông tay của , đôi tay đặt lưng đẩy đẩy.
Triệu Lan ân cần dậy chào hỏi, cũng khiến Minh Thành Hữu và Phó Nhiễm cùng .
Minh Tranh thờ ơ lạnh nhạt, lười phản ứng .
"Thành Hữu, hôm nay là sinh nhật conTiểu Nhiễm để cho cùng Minh Tranh tham gia cho vui, con đừng để ý."
Triệu Lan ôn tồn kéo cái ghế cho hai .
Phó Nhiễm vội kéo bà xuống. "Bác gái chớ vội, ."
Phó Nhiễm chỗ của bên cạnh Minh Thành Hữu, nhân viên phục vụ thu xếp mang thức ăn lên, khí trong bữa tiệc quái dị, căn bản chỉ Triệu Lan chuyện cùng Phó Nhiễm, Minh Thành Hữu tập trung đối phó với đĩa tôm lớn, bóc vỏ xong đó bỏ trong chén của Phó Nhiễm, hướng gò má cô, nghĩ thầm, tôm lớn như cũng nhét miệng của cô ngừng .
Trong lời của Triệu Lan là ý lấy lòng, nhưng tính tình của Minh Thành Hữu cũng là một hai ngày dưỡng thành, cần nhiều, ép buộc cũng vô dụng.
Bánh sinh nhật đưa tới, Minh Thành Hữu liếc , hôm nay tâm tình thật sự thích hợp để chúc mừng.
Triệu Lan cùng Phó Nhiễm đánh nhịp hát cho bài hát sinh nhật, Minh Thành Hữu đưa tay đỡ trán, nếu bởi vì Phó Nhiễm, sớm lật bàn rời .
Ánh mắt Phó Nhiễm chăm chú về phía hai đàn ông ở chỗ đối diện , cô đem bánh ngọt cắt đưa đến bên tay Minh Tranh, khuỷu tay Triệu Lan khẽ thúc con trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-336.html.]
"Hôm nay là sinh nhật Thành Hữu."
Phó Nhiễm ba thần sắc khác , trong lòng dâng lên một loại đau đớn run rẩy, trường hợp khó chịu như , chẳng qua là giấu trong một lớp hư vô bên ngoài mà thôi.
Minh Tranh cầm cái thìa lên, gắng gượng ăn một miếng.
Giống như là chỉ đặt khóe miệng, liền bỏ cái thìa qua một bên.
"Thành Hữu, chúc con sinh nhật vui vẻ."Triệu Lan tự đáy lòng.
Minh Thành Hữu lạnh, nghĩ thầm, cũng thể nghĩ lúc sinh đang ở trong tháng.
Trong bốn , chỉ tâm tình của Phó Nhiễm là nhất, vốn là vây ở chỗ như thế khó tránh khỏi lòng phiền muộn nôn nóng, nhưng thật may là, cũng là trùng hợp trong trùng hợp, thật thì ngày là sinh nhật Minh Thành Hữu, Triệu Lan ở đây.
Phó Nhiễm thấy khóe miệng Minh Tranh dính miếng bánh ngọt, đôi môi khỏi nhếch lên.
Minh Thành Hữu tự lo ăn cơm giống như mở miệng, cố nén tức giận trở về phòng, Phó Nhiễm cũng quan tâm đến , cho từ từ nguôi giận.
Minh Thành Hữu phòng tắm, Phó Nhiễm thì kéo cửa sổ sát đất tới ban công.
Lúc chuyện cùng Phạm Nhàn khi bà gọi điện thoại tới, cô tìm lý do cho bà hai ngày nay thể về.
Bên trong phòng đột nhiên truyền đến chuông điện thoại di động, đặc biệt, lúc Phó Nhiễm cũng từng qua.
Minh Thành Hữu đóng chặt phòng tắm giống như thấy, Phó Nhiễm trong phòng gọi.
"Thành Hữu, điện thoại."
Bên trong phòng tắm truyền đến nước chảy, Phó Nhiễm mở ti vi chỗ của ghế sofa, tiếng chuông kéo dài vang lên ba , mà vẫn còn đang tiếp tục kêu.
Phó Nhiễm ôm gối ôm xem TV, nghĩ thầm là Lý Vận Linh hoặc là công ty chuyện gấp , cô tới cầm điện thoại của Minh Thành Hữu lên, màn hình hiển thị gọi tới: Minh.
Có thể là trong nhà.
Phó Nhiễm để điện thoại trở về chỗ cũ, tiếng chuông dứt, lúc cô xoay tiếp tục vang lên.
Phó Nhiễm nghĩ tới cô thể để cho đối phương đợi một chút, ngón tay do dự ấn hướng phím gọi, cô để điện thoại đến bên cạnh tai.
"Alo?"
"Thành…" Là một giọng nữ, hai giống như đồng thời cùng .
Phó Nhiễm khẽ giật , ở đầu dây bên đỏ mắt lên ngay lập tức .