Hôm Tần Mộ Mộ tới Phó gia tìm Phó Nhiễm, chuyện xong ngoài dạo phố, lập tức đến chỗ đặt mua mấy bộ áo liền quần. Thấy Phó Nhiễm cầm túi xách , Tần Mộ Mộ bên trong ghế lái ấn còi, đợi Phó Nhiễm mở cửa xe , cô khởi động xe .
"Xe của ?"
"Ngày hôm qua từ Thanh Sơn về muộn quá, tớ để Thành Hữu lái về nhà ."
Khóe mắt Tần Mộ Mộ liếc qua kính chiếu hậu, trong miệng quên giỡn.
" Cậu nha, coi chừng lái xe của ngoài tìm em nào đấy."
"Cậu thôi . "
Phó Nhiễm lơ đễnh.
"Muốn ngoài cũng nên chiếc xe nhỏ của tớ nha."
Tần Mộ Mộ mặc một bộ áo liền quần dài màu hồng bó sát , tóc mới uốn nhuộm .
" , Mộ Mộ, và Cố Lỗi lúc nào thì kết hôn? Không đều gặp hai bên cha ?"
Phó Nhiễm lấy gương trang điểm , thời tiết hanh khô, cô thoa son dưỡng môi xong, lúc mới cảm thấy dễ chịu hơn.
"Ai dà, đừng nữa."
Tần Mộ Mộ nhức đầu nhăn hai đầu chân mày .
"Cha tớ đồng ý."
"Tại ?"
Phó Nhiễm nâng gương trang điểm lên.
"Lúc là đến bàn chuyện cưới hỏi ?"
Tần Mộ Mộ mở nhạc nhẹ bên trong xe.
Cố Lỗi dựa quan hệ trong nhà và tiền mở công ty, nhưng tình trạng kinh doanh cũng chỉ thể coi là giống như . Cha tớ là dựa gia đình, là cố gắng ăn dựa đôi tay của chính , tương lai sẽ mang tới hạnh phúc cho tớ . Tóm lý do nhiều, mấy ngày còn để tớ xem mắt đấy."
Phó Nhiễm nghiêng đầu hướng qua một bên thành ghế.
"Thật là mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh."
Tần Mộ Mộ tập trung lái xe, mấy câu vọt tới khóe miệng cô nuốt trở về, Cố Lỗi từng bóng gió hỏi về quan hệ của cô và Phó Nhiễm. Mấy ngày nay càng hỏi nhiều hơn, để cô bất kể là như thế nào thuyết phục Phó Nhiễm, chỉ cần quan hệ với Minh Thành Hữu, dù là nhặt chút canh cặn thịt thừa hàng năm cũng thể kiếm một khoản tiền lớn. Đến lúc đó, lo ba cô còn thể phản đối nữa.
Tần Mộ Mộ mở miệng , quan hệ của cô và Phó Nhiễm. Nếu như thực ngẩng mặt lên cầu xin Minh Thành Hữu, cô cũng về nên đối mặt như thế nào với Phó Nhiễm.
"Mộ Mộ, yêu Cố Lỗi
"Yêu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-342.html.]
"Thật thì tớ và Xèo Xèo đều tìm hiểu qua Cố Lỗi, điều kiện gia đình tồi. Điều cha nên hiểu, nếu gì khác biệt lắm, thì vấn đề gia đình , mà chỉ cần lòng cầu tiến. Tớ cảm thấy dựa gia cảnh cũng gì."
Thật Phó Nhiễm cũng Tần Mộ Mộ suy nghĩ quá mức phức tạp, như chỉ tăng thêm áp lực cho bản .
"Ban đầu tớ cũng như , nhưng hai ngày nay cha tớ ép quá gấp. Cố Lỗi khăng khăng sẽ bỏ cuộc. . . . . ."
Tần Mộ Mộ phiền lòng nôn nóng, cầm lên chai nước suối bên đưa lên miệng.
"Thôi, dạo phố , ai bảo tớ thấy dễ chịu. Hôm nay xài tiền cho hả giận."
Lời là học từ trong miệng Tống Chức.
Qua ngày 15 tháng Giêng, cuộc sống bắt đầu trở về quỹ đạo nữa.
Phó Nhiễm ở FU cũng vùi đầu trong công việc, Minh Thành Hữu nhiều công việc giải quyết, thể rảnh rỗi để thể ở chung một chỗ đến phát chán giống như trong mấy ngày lễ mừng năm mới nữa.
Chỉ cần thời gian rảnh là hai sẽ giống như những đôi tình nhân bình thường khác, cùng ăn cơm xem phim, ngày ngày trôi qua thanh thản.
Phó Nhiễm và các vũ sư khác lục đục rời phòng việc khỏi FU, thấy xe Minh Thành Hữu đang nghênh ngang dừng ở cửa, cô tới khom lưng đàn ông đang bên trong ghế lái.
"Lên xe."
Minh Thành Hữu đeo kính râm màu , vẫn là kiểu tóc ngắn như một. Tia lạnh lẽo che giấu , Phó Nhiễm mở cửa xe , nhưng Minh Thành Hữu vẫn lập tức khởi động xe rời .
Phó Nhiễm cài dây an .
"Đi ?"
Tay trái Minh Thành Hữu giữ lấy tay lái, mặt nghiêng qua Phó Nhiễm.
"Mấy Huống Tử tới Mê Tính, sinh nhật âm thầm trốn ở Thanh Sơn, bọn họ gặp ."
Minh Thành Hữu cầm tay Phó Nhiễm.
"Có ?"
"Hỏi em gì?"
Phó Nhiễm kéo tay , Minh Thành Hữu dùng sức nắm chặt hơn.
"Anh rõ em và Huống Tử thích , yên tâm, ở đây. Hắn cũng thể bắt nạt em."
Phó Nhiễm xoay mặt ngoài cửa sổ.
"Không cần tới . Em mới là để khác dễ dàng bắt nạt."
Minh Thành Hữu tiến tới hôn gò má cô.
"Vậy em đồng ý với ?"