Có tinh ý thấy, lập tức đến gần kéo tay Phó Nhiễm.
"Đi hát karaoke với chúng , chuyện của đàn ông là chán nhất, khô khan chết."
Mấy bạn gái lượt đem chỗ nhường .
Đối mặt với micro, Phó Nhiễm xua tay.
" chỉ mấy bài hát, lời bài hát cũng nhớ rõ."
"Không việc gì, chữ màn hình. Bình thường cô thích hát bài gì?"
Phó Nhiễm tới micro, ngoài chơi cũng cần tỏ nhu mì quá, thích chính là thích, ngón tay cô chỉ lướt qua màn hình, chọn bài hát.
Minh Thành Hữu đưa lưng về phía sân khấu, chân trái thon dài gác lên, bàn tay chống gò má, giữa hai lông mày mơ hồ che giấu vẻ mệt mỏi.
"Muốn xơi tái Hào Khôn một thời gian ngắn là chuyện dễ dàng. Gần đây Hào Khôn cố ý giao thiệp với hội bảo vệ môi trường. Tớ mặc kệ là dùng biện pháp gì, Huống Tử, bên thừa sức, đừng để tớ mặt.’’
"Tam Thiếu, chuyện tớ hỏi sự đồng ý của . Nếu Hào Khôn là chuyện khó, nhưng. . . . . ."
Ngón tay Huống Tử gõ ở mép chén.
"Hào Khôn cũng là tâm huyết của và cha , nếu thiệt hại nặng nề, đối với chuyện khác thì cũng . Chỉ là trong lòng trở ngại gì chứ?"
Minh Thành Hữu mới định mở miệng, chợt âm nhạc truyền đến. Mênh m.ô.n.g trống trải, xuyên qua phòng bao to như , giống như thể rửa sạch linh hồn của con .
Là bài hát của Lưu Nhược Anh - "Hóa cũng ở đây".
…...
Xin cho phép em kết thúc tất cả, dùng im lặng vùi lấp quá khứ.
Mưa gió khắp theo em từ biển , mới ẩn cư ở nơi sa mạc .
. . . . . .
Minh Thành Hữu tự chủ nhắm mắt , âm nhạc mang theo lời bài hát đặc biệt buồn bã và thê lương. Lúc từng qua, nhưng giọng hát quen thuộc.
Tại em cố gắng hết sức, nhưng đổi là nửa đời nhớ .
Minh Thành Hữu lời như , lòng ác độc ngang tàng tựa như đau, khóe mắt khép , chỗ đau đớn đang ẩn núp sâu đáy lòng lan tràn tới .
Bàn tay nắm chặt miệng ly, thể cứng ngắc
Phó Nhiễm an tĩnh ngay ngắn trong góc, cả đám bên cạnh đánh nhịp cho cô. Nét mặt Phó Nhiễm là bộ dạng nghiêm túc như thường lệ, tiết tấu phụ họa, đến đoạn ngân cao, tiếng hát cực kì , lẽ là bài hát ngụ ý, Minh Thành Hữu xong, cảm giác thể thở nổi nhanh, trái tim thể co rút đau đớn bất cứ lúc nào.
Khuôn mặt Phó Nhiễm là tuyệt so với những phụ nữ khác, dáng dấp cũng như Tây Thi. chỉ cần một , thể cho khác gặp thể nào quên .
Phó Nhiễm hát xong, đối diện với tiếng vỗ tay cũng tỏ thoái mái dè dặt chút nào. Cô đem micro tay giao cho bên cạnh, ánh mắt di chuyển, tầm mắt cùng Minh Thành Hữu hẹn mà gặp. Cô khẽ nhếch môi, động tác hít sâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-344.html.]
Tạm biệt khỏi Mê Tính, Phó Nhiễm Minh Thành Hữu nắm tay kéo tới bãi đậu xe.
"Lúc nãy ở phòng bao hát bài như ?"
"Thế nào? Nghe ?"
Tay Phó Nhiễm nhẹ xoa một bên má, che giấu cả khuôn mặt đỏ bừng.
Bàn tay Minh Thành Hữu áp lên mặt cô, lòng bàn tay lạnh như băng. Phó Nhiễm cầm đầu ngón tay .
"Thật thoải mái."
"Không cho em uống rượu mặt cũng đỏ hồng đến như ."
Minh Thành Hữu mở cửa xe cô.
Phó Nhiễm thuận tay đẩy ghế phụ.
"Anh uống rượu thể lái xe. Ngồi nghỉ thôi."
Phó Nhiễm thắt dây an , Minh Thành Hữu thuận thế giữ gáy cô hôn cô, giữa mùi rượu thấm lẫn .
"Khụ khụ.. ngại quá, xin nhường đường ?"
Đột nhiên truyền tới giọng đàn ông, Phó Nhiễm cả kinh vội vàng mở mắt . Lúc cô mới ý thức nửa vẫn còn ở ngoài xe, Phó Nhiễm vội đẩy Minh Thành Hữu với đối phương. Cô tiện tay đóng cửa xe , vòng qua đầu xe như chạy trốn chui bên trong ghế lái.
Minh Thành Hữu vẫn thỏa mãn, còn tiến tới hôn.
Phó Nhiễm đưa tay đẩy gương mặt .
"Ngồi bên cạnh ."
Thời gian rảnh rỗi của Phó Nhiễm dần trở nên nhiều hơn, phần lớn thời gian là ở cùng với Minh Thành Hữu.
Nghe Phạm Nhàn , Vưu Ứng Nhuỵ nước ngoài, lúc gần cũng tới Phó gia, nhưng Phó Nhiễm ở đây.
Tống Chức và Tần Mộ Mộ taxi tới phòng việc của Phó Nhiễm, cô nhận điện thoại liền xuống lầu.
Tống Chức mặc áo lông rộng thùng thình, bụng to rõ ràng. Phó Nhiễm liền chạy đến.
"Đi thôi! Hôm nay ăn cơm đây?"
"Không ở cùng Tam Thiếu ca ca nhà ?"
"Cút ngay."
Phó Nhiễm khoác cánh tay Tống Chức.
"Mộ Mộ, xe của ?"