Một vật lăn mặt bàn, phát âm thanh va chạm.
Minh Thành Hữu nhíu mày, là một cây son nước.
"Có ý gì?"
" Đây là vật Phó Nhiễm tìm thấy ở ghế phụ, cô xe của cho khác mượn. Lúc thừa nhận là của , nhưng, Tam Thiếu, ngài rõ, vật là do mà tới."
Ánh mắt Tần Mộ Mộ tránh khỏi cây son nước , dường như một cái, trong mắt cũng sẽ đ.â.m vết thương sâu hơn.
Minh Thành Hữu đan xen mười ngón tay , khuỷu tay chống lên mép bàn, ánh mắt chuyển thành lạnh lẽo, cũng đoán mục đích tới đâ của cô.
" thật cho , cũng lai lịch của vật ."
Trong mắt Tần Mộ Mộ chuyển thành giễu cợt.
"Sợ rằng Tiểu Nhiễm sẽ tin lời của ."
Minh Thành Hữu đưa lưng về phía , cũng Tần Mộ Mộ nắm chắc mười phần sẽ tìm tới cửa, xem đồ vật như cũng thoát khỏi liên quan.
Hắn dùng xe của Phó Nhiễm chỉ trong một ngày, phụ nữ ở bên cạnh, cũng chỉ Vưu Ứng Nhụy.
"Nói , cô gì?"
Sắc mặt Tần Mộ Mộ quái dị, giống như đang ở hoảng giữa do dự và giãy giụa. Cô , một khi cô khỏi miệng, chỉ là vấn đề thể diện, mà tình bạn của cô và Phó Nhiễm chắc chắn cũng sẽ sụp đổ .
Mặc dù Minh Thành Hữu , cô , sẽ ai .
"Đã đến bước , hiện tại mới do dự cảm thấy là quá muộn ?"
Gương mặt Tần Mộ Mộ tái nhợt ngẩng đầu lên, ánh mắt mang theo bí mật giống như là khác xé vết sẹo trần trụi khó chịu, khóe miệng cô run rẩy.
" giúp đỡ công ty của bạn trai ."
"Chỉ đơn giản như ?"
Minh Thành Hữu xòe hai tay .
Cô khó khăn gật đầu một cách khác thường.
" Sao cô trực tiếp tới nhờ Phó Nhiễm?"
" .... mở miệng , huống chi chuyện như nhờ qua Tiểu Nhiễm cho . . . . . ."
"Sợ chỉ qua loa cho xong ?"
Minh Thành Hữu như như , cánh môi mỏng nâng lên thành hình vòng cung đầy mỉa mai.
"Tần tiểu thư, cô và Tiểu Nhiễm là bạn gần mười năm chứ?"
Từ trung học, cho tới tận bây giờ.
Tần Mộ Mộ cố nén , hai mắt ửng hồng.
"."
"Còn thì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-346.html.]
Hai tay Tần Mộ Mộ đặt bên nắm chặt thành quyền, giọng thành tiếng.
" Đừng hỏi ? Đây là chuyện của ."
Ánh mắt Minh Thành Hữu tới cây son nước , nhặt lên đặt chỗ mặt.
"Bởi vì cô là bạn của Phó Nhiễm, cứ coi như cô nắm nhược điểm của trong tay. Nếu cô mở miệng từ , cũng thể qua loa cho xong chuyện. Đối với MR mà , nếu vực dậy công ty của bạn trai cô dễ như trở bàn tay. Tần tiểu thư......"
Minh Thành Hữu ném cây son nước trong tay thùng rác cạnh góc tường.
"Chúc mừng cô! Cô với bạn trai cô mau bàn chuyện sắp tới ?"
Tần Mộ Mộ thể chống đỡ , nước mắt lập tức chảy xuống.
"Anh sẽ cho Tiểu Nhiễm chứ?"
Minh Thành Hữu lắc đầu. "Không."
Dường như cô còn đủ khổ sở, Minh Thành Hữu cũng hỏi ngược một câu.
" Đây là giao kèo của chúng , cô cũng sẽ cho Phó Nhiễm chứ?"
Cổ họng Tần Mộ Mộ giống như bông chặn , cô đưa tay lau nước mắt, xoay lấy túi xách ghế salon dậy rời .
"Đợi chút."
lúc Minh Thành Hữu kêu cô .
Bước chân Tần Mộ Mộ đang lảo đảo liền
"Cô nên nhớ, chịu giúp cô cũng bởi vì cô vật gì đó. Phó Nhiễm đối với cô và Tống Chức như thế nào, trong lòng cô rõ ràng nhất. hy vọng đây là cuối cùng."
Tần Mộ Mộ gật đầu đó liền sải bước khỏi phòng việc.
Thư ký Nghê giật bóng dáng của Tần Mộ Mộ chạy , cô khỏi tò mò, bạn của Phó Nhiễm tìm đến Lvan, cuối cùng lóc rời ?
Minh Thành Hữu khuát bóng ở trong ghế việc, điều chỉnh tư thế thoải mái, cây son nước đang trong thùng rác.
Cố ý vô ý rơi trong xe của Phó Nhiễm, trong lòng rõ ràng.
Tần Mộ Mộ bước nhanh khỏi đại sảnh MR, khí trong lồng n.g.ự.c như đang lấy từng chút một. Cô thấy cửa chính phía , giống như dùng bộ sức lực xông tới. Đến quảng trường, cảm giác khó thở mới dần tan biến.
Cố Lỗi đợi cô trong xe, sức ấn còi.
Tần Mộ Mộ khỏi phiền não. Cô lau sạch nước mắt tới.
"Sao , Tam Thiếu đồng ý?"
Cố Lỗi mở cửa ghế phụ cô. Tần Mộ Mộ mất hết hào hứng nhắm mắt , gật đầu.
"Mộ Mộ, em giỏi lắm!!"
Cố Lỗi giữ chặt gương mặt cô rag sức hôn một cái.
"Em yên tâm, chắc chắn sẽ để cho em thất vọng. Chờ công ty quỹ đạo, chúng lập tức kết hôn."
Tần Mộ Mộ nghĩ tới việc .