"Có bạn?"
"Thật xin , xin phép."
Minh Thành Hữu kéo tay Phó Nhiễm tới
"Sao giờ mới đến?"
"Chờ cô dâu trang điểm xong, ở nhà còn ầm ĩ nửa ngày đấy."
"Có cướp tiền lì xì ?"
Phó Nhiễm thả làn váy bộ lễ phục màu trắng xuống đất.
"Điều đó còn cần , dễ dàng cưới chị em của em như , cửa ."
"Nói chừng Cố Lỗi thích leo cửa sổ đấy?"
Hắn thật là trèo tường, nhưng chỉ sợ ngày thật Phó Nhiễm mạnh mẽ tách .
"Hừ." Cô khẽ nhếch khóe miệng lên. "Cửa sổ cũng , ngay cả chuồng chó cũng ."
Các khách mời lượt xuống, Tống Chức cùng Nam Bình ở gần chỗ sân khấu, Phó Nhiễm lôi kéo Minh Thành Hữu tới gần.
Tống Chức vuốt ve bụng chào hỏi cùng Minh Thành Hữu.
"Tới đây."
Nam Bình cũng là đàng hoàng, sẽ xen nịnh nọt, hướng Minh Thành Hữu gật đầu một cái coi như là chào hỏi.
Phó Nhiễm bên cạnh Tống Chức.
"Thật đói, đoán chừng vẫn còn một hồi lâu mới thể bắt đầu chứ?"
"Cho đến ăn lót bụng còn tớ, Nam Bình, đem bánh màn thầu trong túi xách
Phó Nhiễm vội đè mu bàn tay Tống Chức .
"Cũng đừng, nơi sang trọng như , tớ lấy cái bánh bao gặm, truyền thì thật mất thể diện."
"Ui, là mất mặt của vị nhà chứ?"
Hôn lễ chính thức bắt đầu, Phó Nhiễm chống cằm lên về dẫn chương trình sân khấu, hình thức cũng mấy loại hơn , khi cô dâu hướng về phía chú rể ba chữ nguyện ý thì tình cảnh vẫn luôn ấm áp cảm động như thế, dù là xem qua một trăm , vẫn là sẽ cảm giác .
Hai yêu thành vợ chồng, hơn nữa bầu bạn hết quãng đường . Còn gì thể hạnh phúc hơn??
Các món ăn lượt mang lên bàn, cô dâu chú rể hôn mặt và nhận những lời chúc phúc của , bạn bè.
Phó Nhiễm nhấc chiếc đũa lên, thần sắc chút hoảng hốt.
Tống Chức và Tần Mộ Mộ đúng, họ đều lập gia đình cả . Ban đầu còn tưởng Phó Nhiễm mới là mặc áo cô dâu đầu tiên.
Nam Bình gắp thức ăn cho Tống Chức, một bàn tay cẩn thận đặt lên bụng cô.
"Lại đang đá em, thật là nghịch ngợm."
Minh Thành Hữu cũng đưa tay qua định tham gia thì Phó Nhiễm đẩy , ánh mắt nghiêm chỉnh ý đắn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-348.html.]
Cô dâu kéo cánh tay chú rể qua đây mời rượu, Cố Lỗi uống ít, cả khuôn mặt đỏ bừng. Phó Nhiễm nghĩ đều là bạn của , mời hết một ly còn tính, nếu như thực sự mời từng một xong, là gục .
Nam Bình dìu Tống Chức, quen cũng lượt dậy.
Nam Bình gần chỗ Cố Lỗi, lịch sự nâng ly lên thấy Cố Lỗi thẳng bỏ qua một bên tới chỗ Phó Nhiễm và Minh Thành Hữu. Tay đặt lên bả vai Minh Thành Hữu.
"Tam Thiếu, phiền . Anh là ân nhân của , ly rượu mời ."
Sắc mặt Tần Mộ Mộ chợt biến sắc, cũng đều nhờ trang điểm kĩ càng. Cô nhỏ giọng xin Tống Chức tới bên cạnh Cố Lỗi.
Phó Nhiễm bắt đầu nhíu chặt hai đầu lông mày, ánh mắt do dự nhưng lúc nên cũng hỏi gì.
"Mọi là bạn vè với Phó Nhiễm, giúp gì gọi là đại ân với ."
"Tam Thiếu, ngài khách sáo . . . .."
Tần Mộ Mộ ý bảo phía rót đầy ly nước trái cây.
"Cố Lỗi, còn nhiều bàn chờ tới mời rượu đấy."
"Được . "
Cố Lỗi bưng ly rượu lên.
"Mời tự nhiên."
Phó Nhiễm xuống ghế.
"Trước và Cố Lỗi quen ?"
"Không !"
Tay Minh Thành Hữu cầm ly rượu buông .
"Trong lúc vô tình giúp đỡ một việc, thật cũng gọi là hỗ tr gì cả."
Đối với thái độ của Cố Lỗi, trong lòng Phó Nhiễm cảm thấy thoải mái. Nam Bình cũng bao giờ tỏ vẻ gì cả, cô và Tần Mộ Mộ cùng Tống Chức từ đến giờ chơi với , nếu bạn bè chơi với mà còn để ý gia cảnh thì các cô còn chơi với cho tới tận bây giờ.
Phó Nhiễm âm thầm lo lắng, cảm giác Tần Mộ Mộ và Cố Lỗi trong lúc đó, hình như chuyện gì.
Tan tiệc cưới, Phó Nhiễm đưa Tống Chức và Nam Bình về nhà theo thường lệ.
Đến cửa nhà, Tống Chức ý bảo Minh Thành Hữu dừng xe.
"Chúng là , bên trong đèn đường nên đầu xe phiền toái."
Phó Nhiễm xuống mở cửa xe giúp cô.
"Bụng to nên chậm một chút."
Phó Nhiễm trở trong xe, xem đồng hồ.
" là còn sớm."
Minh Thành Hữu khởi động xe rời , xe chạy tới đầu đường. Phó Nhiễm mang giày cao gót cả ngày nên giờ gót chân đau dữ dội. Cô cởi giày để ở bên chân, chân trần giẫm lên thảm bên trong xe.
"Mệt ?"