"Thành Hữu, lúc ở Trung Cảnh Hào Đình nhờ em lấy dây thắt lưng giúp em phát hiện , tự tay em đem ngoài khắc chữ nên em rõ. Sau khi về nhà mấy ngày, trong lòng em vốn tức giận, nhưng em cảm thấy chút vấn đề là rõ , tránh hiểu lầm khiến hai chúng đều dễ chịu."
Nếu tồn tại ở trong lòng, khúc mắc đó sẽ càng lúc càng sâu hơn.
"Nói thẳng , cũng chỉ là món quà giống mà thôi, dù cũng chẳng quy định là ai thể mua ai thể mua. Điều em khó chịu chính là thái độ của , một chuyện nhỏ mà dối. Vậy em thể tin đây?"
Trong lòng Minh Thành Hữu tự nhiên cảm thấy oan uổng, nhưng kế sách hiện giờ chỉ im lặng ‘ngậm bồ hòn ngọt’ mới là biện pháp giải quyết nhất.
món quà Phó Nhiễm tặng , khả năng tìm về đây?
Phó Nhiễm thẳng , Minh Thành Hữu khăng khăng chẳng là chuyện ? Giọng điệu thành khẩn, cầm tay Phó Nhiễm.
"Là ."
Cô chờ
"Em tặng thắt lưng cho nhưng cẩn thận mất. Anh sợ em tức giận nên cửa hàng đó mua cái khác. Phó Nhiễm, là của ."
Minh Thành Hữu tích cực nhận , thái độ thành khẩn.
Khoé mắt Phó Nhiễm ảm đạm.
"Như là quý trọng đồ của em tặng cho ?"
"Không , cùng bọn Huống Tử ngoài, bạn mở cửa hàng quần áo ở nhà, thể lúc thử y phục rơi. Sau đó trở tìm, nhưng thấy. Phó Nhiễm, cho em là quan tâm, vì sợ em tức giận mới ý nghĩ giấu em."
Minh Thành Hữu chồm nửa qua, đưa tay ôm Phó Nhiễm.
Cô lui chút dấu vết.
"Chuyện cũng việc lớn, cần gì giấu giếm?"
"Anh . . . . . ."
"Lại là sợ em tức giận? "
Phó Nhiễm đẩy tay , khóe miệng nở nụ lạnh.
"Em đưa bác Triệu Thanh Sơn, chuyện lớn như em đều thẳng thắn cho . Em rõ sẽ nổi trận lôi đình, nhưng em cảm thấy vì về từ miệng khác bằng chính miệng em cho . Hoặc là em cũng giống như , ôm chút may mắn trong lòng, em cảm thấy ý nghĩa. Minh Thành Hữu, đây chỉ là yêu đương thôi mà, cần mang thủ đoạn như thủ đoạn thương trường của những chuyện tình cảm."
Hắn xong bỗng giật , lấy tinh thần Phó Nhiễm đẩy cửa xe ngoài. Minh Thành Hữu nhanh chóng đưa tay giữ , nửa chỗ .
Phó Nhiễm sức rút tay về nữa.
"Chờ khi tìm đồ em tặng về hãy ."
Bị cô vung , bàn tay đập cửa xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-356.html.]
Minh Thành Hữu đau nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày, Phó Nhiễm thật xa đó ở đầu đường đón xe taxi.
Từ đầu đến cuối cũng liếc qua bên một cái.
Phụ nữ cáu giận, đừng thấy tính tình ngày thường của Phó Nhiễm dịu dàng ấm áp, chỉ là trêu chọc cô mà thôi. Minh Thành Hữu xoa mu bàn tay, ánh mắt liếc qua chỗ phía xe, đồ vật đầu sỏ gây nên tội im bên trong.
Phó Nhiễm gọi xe rời nhanh, Minh Thành Hữu đầu xe hướng ngược .
Hắn lấy di động , tìm điện thoại trong danh bạ.
Điện thoại tiếp thông truyền tới giọng nữ chút m.ô.n.g lung, như thể kiềm chế vui mừng.
"Thành Hữu!"
Bên trong kính chiếu hậu phản chiếu ánh mắt u ám của Minh Thành Hữu, tay trái nắm giữ tay lái, vẻ mặt chuyên chú nhưng chút lười biếng. Vưu Ứng Nhuỵ đợi mở miệng, tiếp.
"Hôm nay em cũng định gọi cho , nhưng sợ bận rộn."
"Ứng Nhụy."
Minh Thành Hữu lên tiếng ngắt lời cô.
"Dạ."
Hắn ý định quanh co.
"Thắt lưng xe là do em tráo đổi?"
Vưu Ứng Nhụy , giật , trong lòng tràn đầy hoang mang khiến một hồi lâu cô mới phản ứng.
"Thắt lưng gì, đổi cái gì?"
Minh Thành Hữu gần như thể thấy tiếng thở dài lời từ đầu bên truyền đến.
"Lúc đón em, ở ghế phía túi quà là Phó Nhiễm tặng quà sinh nhật cho ."
"Em ...."
Vưu Ứng Nhuỵ chút nghĩ ngợi lên tiếng phủ nhận.
"Em tặng cho y phục và cà vạt, trong thời gian ngắn như chỗ nào tìm mua chiếc giống y như đúc để đổi đây? Thành Hữu, thể nghĩ em như ?"
Minh Thành Hữu dừng xe bên ven đường, khi mở cửa sổ xe thì tắt máy.
Hắn gác khuỷu tay trái ngoài cửa xe, Vưu Ứng Nhuỵ vẫn sức giải thích.
"Đồ độc quyền, vốn vẫn bán giống nhiều. Dựa điều gì em đổi đồ của cô ? Thành Hữu, đây là ý của Tiểu Nhiễm đúng ? Có gì hiểu lầm ở đây ?"