Minh Thành Hữu lấy di động từ bên tai , nhấn nút tắt bấm khác gọi .
Dựa quan hệ của , nếu xem dữ liệu khách hàng bên trong đơn giản hơn nhiều so với Phó Nhiễm.
Nửa giờ , di động nắm trong lòng bàn tay đổ chuông
Minh Thành Hữu , liền máy. "Alo."
"Chào ngài, Tam Thiếu? Theo mã của sản phẩm cung cấp, tra sản phẩm là cửa hàng ở quảng trường Nam Sinh bán độc quyền. Người mua dùng thẻ của ngài thanh toán, chữ ký cũng là của ngài."
Minh Thành Hữu nắm chặt chiếc dây thắt lưng trong tay, oan cho Vưu Ứng Nhuỵ.
Cúp điện thoại, Minh Thành Hữu khởi động xe rời , đồ vật trong tay ném ngoài cửa sổ xe, bánh xe mạnh mẽ dẫm qua, chiếc thắt lưng ở giữa đường.
Vưu Ứng Nhuỵ thử gọi , nhưng vẫn nào máy.
Cô lo lắng qua cửa sổ, hiểu món đồ đó giống y như đúc món đồ của Phó Nhiễm, nhưng Minh Thành Hữu thể phát hiện ?
Nếu ban đầu là cô cố tình chia rẽ, cô tuyệt đối gan như . Chỉ là quang minh chính đại đưa cho Minh Thành Hữu, dù quà tặng cô chọn ít, mặc dù giống đồ của Phó Nhiễm tặng nhưng cũng vẻ lòng.
Trong lúc vô tình Vưu Ứng Nhuỵ thấy chiếc túi đó, suy nghĩ đổi món quà cũng chỉ là nghĩ trong nháy mắt. Sau khi nghĩ nếu đúng là Minh Thành Hữu sẽ dùng chiếc thắt lưng , tất nhiên trong lòng sẽ chút an ủi.
Có thể về việc bằng một câu: ‘ tính bằng trời tính’.
Phó Nhiễm lên taxi thẳng về nhà, thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, còn sức lái xe trở phòng việc. Nhận điện thoại của Minh Thành Hữu cô để ý tới, lúc cô nhiều cùng . Phó Nhiễm bật chế độ im lặng trong di động, nét mặt tỏ vẻ như việc gì, vẫn đùa cùng Phạm Nhàn và Phó Tụng Đình theo thường lệ.
Hôm tới phòng việc, cửa phòng việc một bó hoa. Phó Nhiễm đẩy cửa , coi như
Minh Thành Hữu liên tục gọi tới, máy, trả lời tin nhắn, trực tiếp mặt lạnh.
Ăn cơm trưa xong, Phó Nhiễm cùng mấy vũ sư ở bên trong phòng vũ đạo luyện tập. Lâm Lâm thính tai tiếng chuông điện thoại.
"Tiểu Nhiễm, điện thoại phòng việc cô đổ chuông."
Phó Nhiễm phòng việc máy.
Là điện thoại của Lý tổng ở MR gọi tới thúc giục cô qua đó. Phó Nhiễm vốn định kéo dài hai ngày, bây giờ gọi điện thoại tới phòng việc, cô cũng thể kéo dài nữa.
Chỉnh sửa tài liệu mang ngoài, Phó Nhiễm cầm túi xách và chìa khoá xe khỏi FU. Lái xe đến công ty, theo mấy nhân viên MR ở bên ngoài đại sảnh, đến cửa thang máy mới phát hiện mang thẻ .
Phó Nhiễm tìm kiếm ở trong túi xách, nghĩ chắc rơi trong phòng việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-357.html.]
Thư ký Nghê và Hàn Tuyển tới cửa thang máy, thư ký Nghê cầm thẻ cà lên, cô thấy Phó Nhiễm ở bên cạnh.
"Không mang thẻ theo thì cầu thang bộ , ở đây công ty nhỏ. Nếu đều kiểm tra phận."
Phó Nhiễm rảnh mà để ý trả lời, thang máy từ tầng cao nhất xuống tới tầng trệt. ‘Đinh’ một tiếng, cửa liền rộng mở.
Thư ký Nghê đẩy Hàn Tuyển.
"Đứng ở cửa gì?"
"Phó Nhiễm cùng ?"
Hai ngón tay thư ký Nghê sức nhéo cánh tay Hàn Tuyển một cái, đối phương thiếu chút nữa l kêu lên.
Cửa thang máy còn khép , một đàn ông bước vội vã đột nhiên chạy tới kéo tay Phó Nhiễm. Cô vẫn vùi đầu trong túi xách tìm thẻ, thình lình Minh Thành Hữu kéo bên trong thang máy riêng.
"Lvan!"
Hàn Tuyển xoa xoa cánh tay.
"Em thật là xen việc của khác."
Cửa thang máy khép , thư ký Nghê liền đ.ấ.m lưng .
"Đều tại , đều tại !"
"Em phiền chuyện gì?"
"Thì trách !"
Thư ký Nghê tức thở phì phì ấn nút lên tầng 33.
Phó Nhiễm thật vất vả chống tường thang máy mới vững, cô tránh tay Minh Thành Hữu để dấu vết, xuyên qua kính tường bóng loáng . Minh Thành Hữu định bước lên , cô dựa lưng lên mặt tường phía , thể thẳng.
"Phó Nhiễm, đừng giận nữa."
Ánh mắt Phó Nhiễm xuống, thấy thắt lưng đeo bên hông đàn ông.
Minh Thành Hữu thuận theo tầm mắt cô .
"Cái vứt ."
"Tìm ?"