Chờ Minh Tranh sửa sang sạch sẽ xong, sắc mặt cũng khá hơn một chút, La Văn Anh lấy bộ trang điểm sửa sang , tóc ngắn gọn gàng tôn lên khuôn mặt xinh , cô vén vài sợi tóc tai, mới định mở miệng, thấy Minh Tranh hiệu.
Có điện thoại gọi tới, Minh Tranh đổ hết hai chai nước suối, La Văn Anh đoán là Triệu Lan.
Cũng chỉ lúc , nét mặt lạnh lùng của đàn ông mới thể tan biến, cô thấy Minh Tranh đang mở miệng giải thích nguyên nhân về muộn, cũng dặn Triệu Lan đừng lo lắng.
Cúp điện thoại, Minh Tranh lui về phía , chỉ mặc một bộ áo sơ mi thủ công dựa nửa cây khô thô ráp sần sùi.
"Vừa nãy em gì?"
"Lão đại, chúng cần thiết tranh giành cùng MR, khách hàng vẫn hợp tác cùng Hào Khôn mấy năm qua, nếu duy trì gắn bó, cũng đủ chống MR."
La Văn Anh lý luận.
Một hồi lâu Minh Tranh vẫn mở miệng, chỉ khẽ nhếch cằm lên lên , ngay khi La Văn Anh cho là đáp án thì Minh Tranh móc điếu t.h.u.ố.c lá trong túi áo đốt.
"Em hiểu vẻ gượng gạo của một đứa con riêng ?"
Đề tài quá nhạy cảm, La Văn Anh nên trả lời như thế nào.
"Hai mươi mấy năm , ông công khai thừa nhận với bên ngoài là con trai ông , bởi vì phận của ông cho phép, trở Minh gia, thật thì cũng chỉ mấy phận của , khi c.h.ế.t ông lập di chúc để Hào Khôn cho , thậm chí hoài nghi là ông nhầm tên của Minh Thành Hữu thành tên của ? Lễ truy điệu, là cố ý đưa theo, con Lý Vận Linh đều mặt, thề, thì nhất định cũng , cho đến hôm đó, phận con riêng của công khai bên ngoài trở về cho một cái tát, lòng để cho ông c.h.ế.t cũng yên . . . . ."
Minh Tranh đến đây, sức nhấp điếu thuốc, bởi vì quá mức dùng sức, cúi xuống ho khan kịch liệt.
"Mẹ đúng, chính là để cho ông c.h.ế.t cũng yên . . . . . ."
La Văn Anh tiến lên, nhận lấy nửa điếu thuốc còn dư trong tay .
"Đừng nữa."
Ánh mắt Minh Tranh lạnh lùng về phía cô chằm chằm, trong mắt cô đơn cùng gò má ánh sáng mờ ảo chiếu lên tim cô đau nhói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-364.html.]
"Anh cũng chỉ là để cho khác , cũng là con ông , mà thôi."
Lần đầu tiên La Văn Anh thấy nét mặt lạnh lùng vô cảm của đàn ông , đáy mắt như chút nước mờ mịt.
"Cho tới bây giờ cũng con ông ."
Cô ném điếu t.h.u.ố.c lá trong thùng rác.
"Nếu thật sự quan tâm, hôm nay cũng sẽ liều mạng như , Minh Tranh, luôn đấu đá để MR sụp đổ, đến tột cùng là cho ai xem đây?"
Ánh mắt Minh Tranh liếc sang La Văn Anh, duỗi tay về phía cô.
Bàn tay La Văn Anh rũ xuống mép váy nắm chặt, lúc vươn tay thì trong lòng bàn tay đầy mồ hôi.
Minh Tranh khẽ dùng sức kéo La Văn Anh về phía , giày cao gót vấp qua nền gạch, thiếu chút nữa là ngã nhào, lồng n.g.ự.c mềm mại của cô đụng lồng n.g.ự.c rắn chắc của đàn ông, Minh Tranh uống nhiều rượu, mùi rượu nồng nặc, càng lúc càng ôm chặt hai tay.
La Văn Anh đau, nhưng cũng kêu lên.
Minh Tranh khẽ nhắm mắt, đôi môi mỏng tiến tới bên tai cô.
"Eve, cám ơn em."
Chỉ là một tên gọi, La Văn Anh liền nhếch miệng khổ sở, vẫn để cô ở trong lòng.
Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu từ đêm chia tay đó, mất liên lạc của , đầu tiên chỉ cho là Minh Thành Hữu nước ngoài giống như , cô gọi điện thoại di động cho , biểu hiện là tắt máy.
Tìm đến MR, ngay cả Hàn Tuyển cùng thư ký Nghê cũng nóng ruột đến độ xoay quanh, Phó Nhiễm mới là Minh Thành Hữu mất tích thật, một chút tin tức cũng .
Cô ở nhà kiên nhẫn chờ đợi mấy ngày, cũng tìm Huống tử, nhưng hiển nhiên là tất cả đều Minh Thành Hữu , Lý Vận Linh lo lắng đến mức thiếu chút nữa té xỉu, mấy hợp đồng của MR vốn là thể thành công cũng Hào Khôn chặn giữa chừng, cũng tin tức lộ ngoài, bên ngoài miêu tả chuyện Minh Thành Hữu mất tích sống động như thật, giá cổ phiếu của MR trong mấy đêm liền sụt giảm đáng kể.
Hai mươi ngày lặng yên một tiếng động, Phó Nhiễm cả ngày hồn vía lên mây, một mạnh mẽ dùng thái độ cố chấp xâm nhập cuộc sống của cô như , lúc Phó Nhiễm mới cảm thấy cô thể dễ dàng rút tay rời như hai năm , trong lúc vô tình, ngờ sa chân vũng bùn.
Minh Thành Hữu rời khỏi quá đỗi dễ dàng, thậm chí ngay cả một câu một chữ cũng để , dọn sạch sẽ, thật là bỏ rơi cô trong thế giới , để cho cô tự sống tự c.h.ế.t ?