Cô xoay , tính để cho tự chơi một .
Sau lưng truyền đến một tiếng động nhỏ, cánh tay cô một sức lực khác níu . Phó Nhiễm còn kịp phản ứng, cả kéo mạnh gian phòng, bước chân cô lảo đảo, đôi tay đàn ông đè lấy vai Phó Nhiễm đẩy cô lưng cô áp lên mặt tường. Ánh mắt Phó Nhiễm chợt loé sáng, còn thấy rõ đường nét khuôn mặt đàn ông, môi bao phủ. Hắn giữ c.h.ặ.t t.a.y Phó Nhiễm nắm chặt mười ngón tay của cô.
Phó Nhiễm hất , càng nắm chặt hơn, đốt ngón tay giống như bẻ gảy.
Phó Nhiễm trợn to hai mắt gương mặt gần trong gang tấc , Minh Thành Hữu gần như tước đoạt bộ hô hấp của cô, đầu lưỡi khỏi miệng cô, đôi môi mỏng khẽ hôn từng cái lên khóe miệng Phó Nhiễm.
Ngón tay giật tờ giấy dán cửa đưa đến mắt Phó Nhiễm.
"Để em gọi hai tiếng chồng yêu khó
Phó Nhiễm thở hổn hển lời, đợi hô hấp đều đặn , cô đưa tay giật lấy tờ giấy trong tay Minh Thành Hữu.
Ánh mắt bình tĩnh thẳng mắt , Minh Thành Hữu cô trong lòng liền thấy sợ hãi. Đang chuẩn định mở miệng, Phó Nhiễm đ.ấ.m mấy cái ngực.
Sắc mặt khẽ đổi, một tay chống vách tường còn tay đành buông .
Phó Nhiễm ngăn nước mắt, bàn tay nắm chặt thành quyền mặt , bộ dáng như hận thể ăn sống nuốt tươi .
Minh Thành Hữu nở nụ khổ, thẳng lên.
"Anh ngay là em sẽ tức giận."
Phó Nhiễm xung quanh bốn phía, cuối cùng ánh mắt trở về gương mặt Thành Hữu.
"20 ngày đều ở đảo?"
"Không ."
Minh Thành Hữu tới kéo tay cô.
"Công ty ở nước ngoài xảy chút việc, lúc sang xử lý gặp chút phiền toái. Không gọi cũng nhận điện thoại gọi tới, khi về nước liền lập tức tìm em ."
Vẻ mặt Phó Nhiễm đầy do dự.
"Có chuyện gạt em ?"
"Anh nào dám! "
Minh Thành Hữu khẽ xoa ngực.
"Em dùng sức nặng quá, n.g.ự.c em đ.ấ.m như vỡ ."
"Ở mà ngay cả tín hiệu cũng ?"
Minh Thành Hữu thấy tính khí cố chấp của cô nổi lên, đóng kỹ cửa phòng tới dắt tay Phó Nhiễm.
"Chẳng qua là đời nơi em từng qua mà thôi, nhưng cũng nghĩa là tồn tại."
Hắn tới bên giường, cầm một cái gối mềm lên đưa cho Phó Nhiễm.
Phó Nhiễm tiện tay nhận lấy.
Minh Thành Hữu thấy cô bất động, cầm tay cô, hướng mặt cô tới gần.
Phó Nhiễm lạnh mặt .
"Anh định gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-367.html.]
"Không gặp mặt sẽ xử lí ?"
Minh Thành Hữu cúi đầu xuống, Phó Nhiễm buồn , ném chiếc gối trong tay lên đầu giường.
" em cũng hung dữ như ."
Minh Thành Hữu nhân thể ôm Phó Nhiễm, chống cằm lên cổ cô.
"Rốt cuộc là bỏ ."
"Thật là sẽ dán vàng lên mặt ."
Nụ trầm thấp của Minh Thành Hữu truyền trong tai Phó Nhiễm.
"Nói thật, nhớ ?"
Phó Nhiễm đẩy hai tay ôm bụng . Cô xoay đối diện Minh Thành Hữu, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.
"Anh thì ?"
Hắn gật đầu.
"Anh ."
"Nếu nghĩ, nên hai mươi ngày tin tức em sẽ lo lắng. vẫn một chút tin tức như , Minh Thành Hữu, nhiều thiếu chút nữa phát điên lên ?"
Hắn kéo tay Phó Nhiễm qua, ôm cô trong ngực.
Phó Nhiễm hất động tác của .
"Từ hôm nay trở , sáng sớm và buổi tối gọi điện thoại cho em."
"Bình thường cũng ."
Minh Thành Hữu cãi .
"Đều giống , báo cáo thứ cho em."
Phó Nhiễm suy nghĩ một chút, bổ sung thêm.
"Em quy định thời gian cho ."
Trong mắt Minh Thành Hữu khó nén ý .
"Phó Nhiễm, thật sự thua trong tay của em ."
Cô đột nhiên giơ tay lên, Minh Thành Hữu cho là cô còn hả giận, nghĩ cũng là của . Những ngày qua rõ ràng thể thấy Phó Nhiễm tiều tụy nhiều, cho là cô sẽ đánh sẽ mắng , ngờ phó Nhiễm chỉ nhéo nhẹ lên mặt . "Nhớ ?"
"Nếu ngày nào đó báo cáo cho em , mất tích nữa ?"
Phó Nhiễm ngẩng đầu, trán mày ngài, trong mắt tia sáng phát . Vốn là thể tùy tiện tìm lời nào đó để ứng phó, nhưng Minh Thành Hữu mở miệng , kéo cánh tay Phó Nhiễm ôm cô trong ngực.
Bàn tay ngừng vuốt ve ở đầu cô, môi mỏng mím chặt bất kỳ lời hứa hẹn nào. Đôi tay Phó Nhiễm ôm chặt lưng Minh Thành Hữu, suy nghĩ một chút thấy thật sự thể hết giận như thế , hai ngón tay nhéo một cái.
Minh Thành Hữu đau điếng, nhưng vẫn nhịn xuống.
"Ăn cơm ?"
Phó Nhiễm lắc đầu.