Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 389

Cập nhật lúc: 2025-04-07 14:46:51
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phạm Nhàn thiệp cưới trong tay Vưu Ứng Nhụy chằm chằm, trong mắt cảm thấy từng đợt từng đợt đau nhói, ánh mắt của bà nâng lên, giọng sớm chìm xuống, tỉnh táo.

 

"Cô đem về , chúng rảnh."

 

"Mẹ."

 

Vưu Ứng Nhụy tin cô cùng Phó gia hai mươi mấy năm tình cảm sẽ trở nên phai nhạt như thế, huống chi hơn 20 năm, bọn họ thật lòng đối xử với cô như con gái ruột, dù thì ấn tượng đó quá sâu sắc, thể là giả chứ?

 

"Mẹ cũng suy nghĩ một chút vì con ? Thật sự chính là con vô tình."

 

Phạm Nhàn di chuyển tầm mắt, hướng về phía má Trần ở bên cạnh.

 

"Má Trần, thông báo cho bà, mà bà cũng nhớ rõ như ? Nếu bà nể tình cũ thì cũng đừng ở chỗ , theo Minh phu nhân tới Minh gia, cô sẽ thu xếp cho bà một công việc hơn."

 

"Phu nhân?"

 

Sắc mặt má Trần đầy uất ức, nhưng cuối cùng vẫn im ở bên cạnh mở miệng.

 

"Mẹ, chuyện liên quan đến má Trần, là con khăng khăng ."

 

Vưu Ứng Nhụy đưa tay đem thiệp cưới đặt lên khay , cô quỳ gối Phó Tụng Đình và Phạm Nhàn.

 

Phạm Nhàn chuyển chân, nét mặt cũng biểu lộ cảm xúc.

 

Bả vai Vưu Ứng Nhụy khẽ rung lên, dùng hai tay chống ở đầu gối , chẳng lẽ ruột thịt và là ruột thịt thật sự khác lớn đến như ?

 

Thời gian Phó Nhiễm ở Phó gia, thể hơn thời gian hai mươi năm của cô?

 

Ít nhất, Phạm Nhàn đều coi cô giống như báu vật, nâng niu cô trong lòng bàn tay, ngay cả một câu nặng lời cũng bao giờ.

 

"Mẹ, trong lòng con cũng đau khổ, ai thể hiểu con."

 

Vưu Ứng Nhụy như mưa.

 

"Con cũng kết hôn với , mà thể là lúc con đến Trung Cảnh Hào Đình thấy gì ? Đêm đó Tiểu Nhiễm về nhà ? Cô cùng Thành Hữu. . . . . ."

 

Vưu Ứng Nhụy thành tiếng, mu bàn tay ngừng lau nước mắt nức nở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-389.html.]

 

"Hai bọn họ đêm hôm còn. . . . . . Mà con cũng là vợ của Thành Hữu, nếu là khác, lúc con khẳng định là sẽ tha cho cô , nhưng cô là Tiểu Nhiễm, là của con gái của hai . Cha, , hai suy nghĩ cho con một chút, con chỉ thể cắn răng chịu đựng."

 

Phó Nhiễm che miệng , thể yếu đuối dựa vách tường, mềm nhũn, tay trái cố gắng giữ tay vịn thật chặt, thật vất vả mới miễn cưỡng chống lên .

 

Một đòn của Vưu Ứng Nhụy, thể nghi ngờ là đổ hết lên đầu Phó Nhiễm, còn trở thành duy nhất hại.

 

Phạm Nhàn nhớ đến ngày đó Phó Nhiễm trở về mà hồn bay phách lạc cùng với quần áo ướt hết, nghĩ đến chuyện Minh Thành Hữu những chỉ lừa gạt tình cảm của Phó Nhiễm, thậm chí còn dùng thủ đoạn hèn hạ như với cô thì lửa giận trong lồng n.g.ự.c bà sớm lan tràn lên ánh mắt.

 

"Các …" Bà đè n.g.ự.c , giận đến mức thể nửa câu còn .

 

Vưu Ứng Nhụy đang quỳ vội vàng tới cầm tay Phạm Nhàn.

 

"Mẹ, đừng bởi vì con là con gái của nữa mà chuyện đều đổ hết lên đầu con, con cũng khổ tâm ."

 

Ngón tay Phạm Nhàn run rẩy chỉ về phía cô .

 

"Trước đó tin tức Tiểu Nhiễm cùng Thành Hữu bắt đầu một nữa đều ngập tràn khắp nơi,, xem là cô thật sự tàn nhẫn, các hề tính kết hôn, các khiến Tiểu Nhiễm ngoài thế nào đây?"

 

Phó Tụng Đình dậy, vẻ mặt kiên nhẫn nữa.

 

"Đừng gọi !"

 

Phạm Nhàn tiện tay cầm thiệp cưới bàn lên chút lưu tình nện mặt Vưu Ứng Nhụy.

 

"Biến, cút ngoài cho !"

 

Quả nhiên là Vưu Ứng Nhụy mộng tưởng, nước mắt chảy xuống ồ ồ, thậm chí quên cả chớp mắt, dù thế nào thì cô cũng nghĩ tới là sẽ kết quả như thế, còn tưởng rằng sẽ giống như lúc , lóc ầm ĩ là Phạm Nhàn cũng mềm lòng.

 

Bị chiếc thiệp cưới quẹt qua đuôi mắt thấy đau rát, nhưng rút bàn tay còn cô khó chịu hơn.

 

Phạm Nhàn lướt qua Vưu Ứng Nhụy, phảng phất lộ một mùi thơm cao quý giống với vợ chồng Vưu gia.

 

"Má Trần, tiễn khách."

 

Má Trần vội vàng tiến lên.

 

"Tiểu thư, cô trở về thôi."

Loading...