Phó Nhiễm thấy tức , nhưng cũng cảm giác là bất đắc dĩ, là chính cô cho lý do để Vưu Ứng Nhụy tìm đến cửa.
Thấy cô lời, Vưu Ứng Nhụy
"Huống chi, Thành Hữu đứa bé cũng cần cô sinh cho ."
Bàn tay cô vuốt xuống bụng.
"Phó Nhiễm, cũng mang thai, cô , sẽ tiếp nhận đứa con riêng, là đứa con hợp pháp?"
Ánh mắt Phó Nhiễm theo bàn tay Vưu Ứng Nhụy rơi bụng cô , trong lòng vẫn là bình tĩnh mà chính cô cũng cảm thấy cách nào , cô nâng lên khóe môi, thẳng .
"Phó Nhiễm, cũng là vì cho cô, Thành Hữu căm hận nhất là con Triệu Lan, cô đối với ba chữ đứa con riêng nhiều nhạy cảm ?"
Phó Nhiễm lạnh.
"Không cần cô đến giờ phút vẫn còn đến nhắc nhở, nếu như thực sự là vì cho , cô cũng sẽ đến đây một chuyến. Nói cho cùng vẫn là sợ đứa bé sinh sẽ bất lợi đối với cô, đây là chuyện của , cô quyền can thiệp."
Mặc dù thái độ của cô chút ngang ngược, nhưng rốt cuộc là lo lắng nhiều lắm.
Bây giờ Vưu Ứng Nhụy là mang phận của Minh phu nhân, lúc nào cô cũng thể mượn lý do cô khó xử.
Phó Nhiễm phát động động cơ, chậm rãi dâng lên cửa sổ xe.
"Tránh ."
Trước khi cô Vưu Ứng Nhụy quên thêm một câu.
"Cô mà tìm Thành Hữu để , thì chỉ tự rước lấy nhục."
Bởi vì con đường phía xe của Vưu Ứng Nhụy ngăn cản, Phó Nhiễm thể chuyển động tay lái, xe sangVưu Ứng Nhụy, cô vội vàng tránh , xe gào lên.
"Cô thật độc ác, đụng c.h.ế.t đứa bé của ?"
Ánh mắt Phó Nhiễm bóng bên trong kính chiếu hậu càng lúc càng nhỏ dần, cô thu hồi tầm mắt, trong lòng dâng lên chua xót khiến nước mắt như sắp trào .
Lúc mới chỉ là bắt đầu, nhưng nếu hiện tại ngay cả những thứ mà cô cũng chịu nổi, thì đây?
Thật châm chọc bao, cô cùng Vưu Ứng Nhụy đều mang thai, tất nhiên là, đứa bé sinh nhận sự đối xử khác .
Từ đến nay Phó Nhiễm luôn mặc kệ lời đồn đại, cảm nhận nhiều chuyện xảy với khác, nhưng bây giờ giống , mặc dù đứa bé còn đời, nhưng ý thức liều mạng vẫn bảo vệ ý nó cũng rõ ràng .
Ăn cơm tối xong Phó Nhiễm lên lầu sớm một chút, má Trần ở phòng bếp đem canh đậu xanh nấu xong bưng , bỏ riêng một chén , bỏ một chút đường chuẩn bưng lên lầu.
Phạm Nhàn dậy từ ghế salon tới.
"Để ."
"Vâng."
Phạm Nhàn bưng chén từng bước một lên lầu hai, bà cũng thẳng gian phòng Phó Nhiễm ngay, mà đẩy cửa phòng ngủ chính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-424.html.]
Bà tìm hộp thuốc trong ngăn kéo của bàn trang điểm, bàn tay run rẩy đem loại thuốc màu trắng bỏ trong canh đậu xanh.
Dùng muỗng quấy lên, cho đến khi xác định thuốc hòa tan, đó Phạm Nhàn mới bưng nó khỏi phòng.
Phó Nhiễm im lặng tựa tại bên cửa sổ, cô khoanh hai tay ngực, ngoài cửa sổ git nâng một góc rèm lên, cọ bên tai mang cô thấy ngưa ngứa, cô mới nhận điện thoại của Vưu Dữu, mấy ngày nay mỗi đêm Vưu Dữu cũng sẽ đúng giờ gọi điện thoại cho cô, lúc với cô một chút chuyện tìm mạng, lúc cũng sẽ một chút về tình tiết trong bộ phim truyền hình đang phổ biến nào đó.
Cửa khóa, Phạm Nhàn khẽ bước .
Phó Nhiễm cúi đầu chằm chằm bụng của , kiên quyết trong lòng chuyển thành mâu thuẫn, cô để đứa bé, nhưng đứa nhỏ một chút liên quan cùng Minh Thành Hữu.
Cô cũng ý thức rõ , chỉ cần đứa bé ở đây, giữa cô và Minh Thành Hữu thể nào đoạn tuyệt sạch sẽ .
"Tiểu Nhiễm."
Phạm Nhàn đến gần, Phó Nhiễm khẽ thẳng vai, kéo suy nghĩ trở về, đó nghiêng đầu sang chỗ khác. "Mẹ."
"Nghĩ gì mà mất hồn như thế?"
"Không việc gì, chỉ là con hóng gió ở bên cửa sổ một chút."
Phạm Nhàn bưng canh đậu xanh trong tay.
"Cũng sợ nóng, nghĩ là lúc con chịu nóng."
Phó Nhiễm dán mặt vách tường, Phạm Nhàn cúi đầu chén chè trong tay.
"Má Trần mới nấu canh đậu xanh, mau mau uống một chén."
"Con uống."
Phó nhiễm còn cảm thấy cổ họng khó chịu.
"Mẹ bưng trở ."
"Gần đây con ăn uống cũng như , cũng gầy, khóe miệng đều là mụn nhiệt do nóng, mau uống để hạ nhiệt ."
Phạm Nhàn dứt lời, liền đem chén trong tay nhét tay Phó Nhiễm.
Cô lay chuyển , đành gật đầu.
"Vâng."
Phó Nhiễm dùng muỗng quấy mấy cái, ánh mắt Phạm Nhàn động tác của cô chằm chằm.
"Mẹ, bình thường là ba bốn tháng sẽ máy thai ?"
Bất ngờ, cô hỏi một câu như , ánh mắt Phạm Nhàn né tránh.
"Mỗi đều sẽ khác thôi."
"Vậy ?"
Sự chú ý của Phó Nhiễm trở tay nữa, cô múc một muỗng canh đậu xanh đưa lên khóe miệng.