Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 425

Cập nhật lúc: 2025-04-12 12:56:30
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vậy ?"

 

Sự chú ý của Phó Nhiễm trở tay nữa, cô múc một muỗng canh đậu xanh đưa lên khóe miệng.

 

Phạm Nhàn chăm chú những động tác chậm chạp của Phó Nhiễm, nhưng thật cũng chuyện là tự nhiên, chiếc thìa in hình bông hoa màu xanh sắp đưa lên bên môi.

 

Phạm Nhàn đột nhiên nhớ tới lời mà Phó Nhiễm từng với bà, mặc dù cô phiêu bạt ở bên ngoài hai mươi năm, nhưng cũng may mắn là quan hệ m.á.u mủ ở đây, mới để cho cô thể trở Phó gia một nữa.

 

Tình thương của , bà thiếu cô hai mươi năm, hai mươi năm, bà hết sức nuông chiều Vưu Ứng Nhụy, chút yêu thương , mặc dù cũng để Phó Nhiễm trở Phó gia nhưng vẫn thể cho cô hưởng cuộc sống gia đình ấm áp vốn nên thuộc về cô.

 

Nói cho cùng, Phạm Nhàn vẫn cảm thấy áy náy.

 

Đôi môi Phó Nhiễm dính nước canh đậu xanh, giống như hề suy tính gì, cũng kịp để cho Phạm Nhàn cân nhắc , bà đưa tay hất chiếc chén trong tay Phó Nhiễm.

 

May là món canh đậu xanh là lạnh, chảy xuống một đường từ n.g.ự.c Phó Nhiễm xuống đến đùi, đôi tay cô vẫn duy trì động tác bưng chén, thần sắc kinh ngạc, ánh mắt hiện lên đầy vẻ khó hiểu.

 

"Mẹ?"

 

Phạm Nhàn ngân ngấn nước mắt, nửa bát canh đậu xanh vẩy mu bàn tay bà, bà buông tay ở bên , tay chống mép bàn.

 

"Tiểu Nhiễm, nếu một quyết định con, con sẽ trách cả đời ?"

 

Phó Nhiễm thấy nét mặt Phạm Nhàn đầy bi thương, đột nhiên cô thể đoán là chuyện gì đang xảy , bước chân Phó Nhiễm lui về phía kinh ngạc, dựa phần lưng giá sách gỗ bên cạnh, dù là lùi đến đường cùng, nhưng vẫn liều mạng tiếp tục lui về phía nữa.

 

Phạm Nhàn xổm nèn nhà, hai vai run rẩy bất lực, còn thể thấy dáng vẻ ung dung tôn quý đó.

 

"Tiểu Nhiễm, đứa bé thật sự giữ , nó sẽ phá hủy cả cuộc đời con, về ai còn thể tiếp nhận một cưới sinh con

 

Phó Nhiễm mảnh chén vỡ thành hai ở bên cạnh chằm chằm, Phó Tụng Đình thấy tiếng động tới cửa, giọng lo lắng.

 

"Xảy chuyện gì?"

 

Ông khí bên trong gian phòng, mơ hồ cũng đoán là tại , Phó Tụng Đình lắc đầu thở dài một tiếng, xoay rời .

 

Cảm giác lạnh thấu xương từ lòng bàn chân lan tràn lên tới đỉnh đầu, Phó Nhiễm thể hiểu khổ tâm Phạm Nhàn, ai cũng là vì cho cô, cô cứ một mực khăng khăng mang tới cho khó xử cùng thống khổ.

 

Lúc Phó Nhiễm càng thấy hiểu rõ ràng hơn, nếu cô cùng Minh Thành Hữu còn quan hệ với , bỏ đứa bé . Một chuỗi bi thương tràn đầy trái tim, cô còn sức để đấu tranh cùng kiên trì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-425.html.]

Bước chân Phó Nhiễm từ từ trở về đến mặt Phạm Nhàn, cô xổm xuống, hai tay đè bả vai Phạm Nhàn.

 

"Mẹ, thật xin , là tại con hiểu chuyện để cho vì con mà lo lắng, thật thì trong lòng con cũng , con đáp ứng , đứa bé , con thể giữ ."

 

Nước mắt Phạm Nhàn rơi đầy mặt, hề tỉnh táo, chút mừng rỡ, bà nắm c.h.ặ.t t.a.y Phó Nhiễm.

 

"Thật chứ?"

 

Cô nghẹn ngào nơi cổ họng, câu nào, chỉ nặng nề gật đầu.

 

Phạm Nhàn còn nhiều hơn so với cô.

 

"Không là chúng thương nó, mà là thật sự giữ ."

 

Phó Nhiễm cố nén dòng nước mắt rơi lã chã

 

"Mẹ, nó mà."

 

Nếu như là cô thật lòng giữ , lời của ai chăng nữa cũng ảnh hưởng tới cô, nhưng bây giờ, cũng là cô thật lòng nghĩ thông suốt .

 

Phạm Nhàn dọn dẹp cẩn thận những mảnh vỡ nền nhà, Phó Nhiễm im lặng ở mép giường bóng dáng bận rộn ủa bà, cô đem tay đặt theo như hướng bụng của , phôi thai trong bụng mới lớn một chút xíu, thể vẫn thể nguy hiểm sắp gặp .

 

Bàn tay Phó Nhiễm khỏi vòng chặt, cô ngẩng đầu tiếp tục động tác của Phạm Nhàn chằm chằm, sắc trời còn tối , bên trong gian phòng mở đèn chụp, trong lòng Phạm Nhàn thể cảm thấy dễ chịu hơn so với Phó Nhiễm, nhưng đây là lựa chọn chắc chắn bà sẽ chọn, bà chỉ cô con gái duy nhất , Phó Nhiễm thể hồ đồ, bà nên vì cuộc sống của con gái.

 

La Văn Anh ở nhà nghỉ ngơi hai ngày đó tới công ty , bộ dáng vẫn lão luyện hoạt bát như cũ, tinh thần phấn chấn.

 

Tiểu Chu cả ngày vây quanh ngừng di chuyển.

 

"Eve, nghỉ ngơi , để công việc hôm nào từ từ bổ sung ."

 

La Văn Anh vùi đầu bên trong đống văn kiện.

 

"Cô ngoài việc của cô, cứ ở mặt hoa mắt."

 

" còn là lo lắng cho cô."

 

La Văn Anh ngẩng đầu lên, cầm cây trong tay gõ nhẹ lên đầu cô.

 

" ở đây , cái gì lo lắng chứ."

Loading...