Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 426

Cập nhật lúc: 2025-04-12 12:56:43
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Minh Tranh phòng việc đúng lúc gặp Tiểu Chu cũng ngoài, đưa tay đóng cửa , La Văn Anhói cũng ngẩng đầu lên.

 

"Đã , cô cứ mặt cẩn thận trừ tiền thưởng của cô."

 

"Đại khái là em thể trừ, càng nhiều càng ."

 

Hắn mỉm .

 

La Văn Anh giọng ngẩng đầu lên, sắc mặt trầm xuống, giọng điệu trở cực kỳ bình thường.

 

"Là , chuyện gì ?"

 

Minh Tranh kéo chiếc ghế chỗ đối diện cô.

 

"Thân thể bình phục như thế nào, cho em mấy ngày nghỉ, thế nào ở nhà nghỉ ngơi thật ?"

 

"Coi như là nghỉ ngơi mười ngày nửa tháng, khi trở tiếp tục với công việc chồng chất vẫn là ."

 

Tuyệt đối La Văn Anh sẽ miễn cưỡng, nhưng thời điểm thể cố gắng, cũng sẽ từ chối.

 

Ánh mắt Minh Tranh sang tập văn kiện cô đang lật xem.

 

"Vụ MR đánh rớt, cùng lắm là trả thù , hôm nay Tiểu Vương cũng cướp một khoản hợp đông của MR."

 

La Văn Anh khẽ nhíu mày.

 

"Gần đây tin đồn về MR ?"

 

Minh Tranh như suy nghĩ điều gì đó, dựa hướng bên trong thành ghế.

 

"Mục tiêu cuối cùng của vẫn là Hào Khôn."

 

luẩn quẩn trong cái vòng lớn như , hành động của Minh Thành Hữu. . . . . ."

 

La Văn Anh cũng quan tâm tới hành động bất thường đó, cô đong đưa cây trong tay.

 

"Anh cảm thấy , là đang mang MR đánh cược, ngày hôm qua dẫn chương trình tài chính kinh tế câu chính xác, rõ là Thành Hữu đang tự sát!"

 

Minh Tranh nâng chân lên, hình cao to bởi vì nghiêng về một bên nên chiếc bóng càng kéo dài .

 

" nếu bởi vì kéo Hào Khôn xuống ngựa mà thành như , khác là ‘giết địch một ngàn, tổn hại tám trăm’, đối với ích lợi gì chứ?"

 

Đây cũng là điều mà La Văn Anh thể nào lý giải nổi, cô thấy nhức đầu ngả trong ghế.

 

"Tóm , chúng thật cẩn thận."

 

" dặn Tiểu Chu mua cơm hộ , hôm nay thích thức ăn ở phòng ăn công ty."

 

Nói chuyện đủ rõ ràng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-426.html.]

 

Minh Tranh nghiêng về phía .

 

"Để đền bù dày của em, mời em ăn cơm."

 

La Văn Anh đúng là cũng đói bụng, hơn nữa rửa dày nên vẫn dám ăn đồ dầu mỡ, cả ngày chỉ uống nước canh suông, dày cô sm hướng cô kháng nghị.

 

Mới định mở miệng đáp ứng, điện thoại trong túi của Minh Tranh đột nhiên vang lên. Hắn lấy liếc màn hình, hiệu hướng La Văn Anh đó nghiêng sang một bên khác máy.

 

"Này, Tiểu Nhiễm."

 

La Văn Anh kh ngẩng đầu, lời đến khóe miệng cũng nuốt trở về.

 

Phó Nhiễm ở phía cửa sổ của phòng việc, ánh mặt trời hừng rực nóng bỏng, cách hai lớp rèm cửa sổ cũng ngăn , nếu như là bên trong phòng trang máy điều hòa khí, cô sớm chịu nổi.

 

Giọng của Minh Tranh truyền đến từ một đầu dây khác, vốn là như , tính tình luôn thờ ơ lạnh nhạt, ngay cả giọng điệu cũng thế.

 

Phó Nhiễm phủ lòng bàn tay xuống hướng bụng, Minh Tranh thấy cô mở miệng, hỏi một câu.

 

"Suy nghĩ kỹ ?"

 

La Văn Anh chuyển cái ghế sang phương hướng của Minh Tranh, khuôn mặt tuấn, nếu tại ba con trai của Minh gia đều diện mạo đầu chứ?

 

La Văn Anh che giấu thần sắc, chỉ cảm thấy bên trong phòng việc tĩnh lặng đến nỗi ngay cả khí cũng lưu thông nữa , giống như hít thở thông, từng câu Minh Tranh đưa trong tai rõ ràng từng chữ một.

 

Phó Nhiễm dùng ngón tay vạch rèm cửa sổ , một ánh mặt trời nhân trống mà hắt , giọng của cô mờ nhạt lắng đọng.

 

"Ca ca, nghĩ kỹ ."

 

"Ừ."

 

Minh Tranh khẽ đáp, đợi đáp án của cô.

 

" nếu vì đứa bé mà buộc chúng ở chung một chỗ, cảm thấy đối với công bằng."

 

Lời rõ ràng là ý cự tuyệt, Minh Tranh thẳng tắp lưng, thể lui về phía .

 

"Tiểu Nhiễm, cảm thấy đối với là bất công, nguyện

 

Mặc dù La Văn Anh nội dung chuyện của hai , nhưng chỉ từ những lời của Minh Tranh, ít nhiều cũng thể chút đầu mối. Trong lòng thể tránh khỏi khó chịu, cô bỏ phần văn kiện , tầm mắt rơi giấy A4, nhưng sự chú ý còn thể tập trung, bắt buộc mấy vẫn là mất hồn.

 

Phó Nhiễm tới bàn việc.

 

"Thân thế của đứa bé sớm muộn cũng ngày đưa ánh sáng, cũng chịu sự chỉ trích, cuộc sống của và bác gái cũng chịu nổi thêm một chút giày vò nữa, ca ca. . . . . ."

 

Cô luôn mắc nợ , Phó Nhiễm dừng một chút đó .

 

" quyết định, đứa bé , bỏ."

 

"Cái gì?"

Loading...