Minh Thành Hữu cùng cô bốn mắt đụng , lời kế tiếp nuốt trở về, thời gian gần như ngừng trôi, cũng ai mở miệng , tựa như cũng đều đang chờ đối phương thỏa hiệp.
Phó Nhiễm lượt nhớ từng nhân viên của FU, đều là những cùng cô mấy năm, cô khó thể nghĩ đến đến rốt cuộc là nào.
Minh Thành Hữu thấy ánh mắt cô mơ hồ, bưng chén nước lên uống một ngụm nước.
"Đi thẳng vấn đề , còn nhớ rõ chuyện đó đánh cược cùng Minh Tranh 5% cổ phần của Hào Khôn ?"
"Ý của là, chuyện liên quan tới ca ca?"
Phó Nhiễm nhếch miệng lạnh, rõ ràng lấy chứng cớ, cô thể tin.
Minh Thành Hữu đem cuộn giấy trong tay đẩy qua.
"Nói cho rõ ràng, cô thể xem phần tài liệu ."
Phó Nhiễm đè bàn tay , nhưng cũng vội vã mở xem.
"Chuyện qua, bây giờ lấy là ý gì?"
H rõ ràng cô sẽ bỏ qua chuyện liên quan tới Vưu Dữu.
"Cô cũng cần xem."
Phó Nhiễm đè đó kéo tới mặt, cô mở tờ giấy , từng sự kiện trải qua ghi thành văn bản, phần đuôi còn chữ ký, là một vũ sư của phòng việc, Phó Nhiễm nhớ, ban đầu giày nhảy của cô là cô đánh mất.
"Thời điểm chuyện của Vưu Dữu xảy , cô cũng thể rõ, đang ngầm đấu tranh gay gắt cùng lão đại, dã tâm của rõ rành rành, khi chuyện vỡ lở lợi lớn nhất nhất định là ."
Minh Thành Hữu giống như sợ cô xem đủ rõ ràng, còn mặt giải thích.
"Người gửi 200 vạn trong tài khoản của cô cũng đúng là gửi , đem ánh mắt của nhằm cô đầu tiên, Phó Nhiễm, cô đưa lá chắn, ?"
Vị vũ sư chắc cũng là Minh Thành Hữu tìm đó chịu nổi phiền hà, mới thể đem tất cả hết cho .
Bao gồm Minh Tranh mua chuộc cô, bất kỳ nơi nào, giá bao nhiêu tiền, rõ ràng.
Phó Nhiễm đóng tập tài liệu trong tay , đột nhiên máy điều hòa khí bên trong phòng giống như tác dụng, phía lưng cô toát mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
"Còn đôi giày nhảy , cũng động tới."
"Nói cách khác, chuyện quan hệ đến ?"
Phó Nhiễm tiếp.
Minh Thành Hữu nghĩ đến ý câu của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-429.html.]
"Phải."
"Đã như , cho gì?"
Phó Nhiễm đem tài liệu đẩy trở .
Nét mặt Minh Thành Hữu lạnh lùng.
" cảnh cáo cô, để cho cô chớ tiếp xúc với Minh Tranh."
Cô thật sự nhảm.
"Cho dù những chuyện đều là thật, cũng một chút liên quan tới , dựa cái gì mà trông nom?"
Ngón tay Minh Thành Hữu gõ nhẹ mặt bàn thủy tinh, ánh mắt của tràn đầy tìm kiếm rơi mặt Phó Nhiễm, khóe miệng đột nhiên nâng lên thành một hình cung.
"Phó Nhiễm, xem thật sự cô đối với gì, nếu đổi thành là đối cô như , chừng cô. . . . . ."
Nụ của như chọc trong mắt Phó Nhiễm, thành vẻ giễu cợt cùng thương xót nhất, cô vốn định quên lãng, nhưng tại ép sát từng bước từng bước một.
Phó Nhiễm cũng , Minh Thành Hữu tiết lộ chuyện ngoài, đơn giản cũng là để cho Minh Tranh thấy dễ chịu hơn .
Cô cầm phần tài liệu giơ giơ lên mắt Minh Thành Hữu.
"Giữa chúng , nhất là cả đời qua với , dĩ nhiên, mảnh đất Nghênh An Thị như , là thể gặp mặt, nhưng chuyện của quyền can thiệp, cứ coi như là ca ca thật sự những chuyện , tính sổ cũng xin đừng tới tìm , Minh Thành Hữu, nợ !"
Lần đầu tiên, cô với , giống như
Một cuối cùng, cô với , cả đời qua với .
Minh Thành Hữu nghĩ tới lời của cô chút mất hồn.
ngờ Phó Nhiễm động tác nhanh hơn , cô dậy, cầm tập tài liệu trong tay vung thật mạnh tới hướng mặt của Minh Thành Hữu.
"Pằng ——"
Giòn giã , thậm chí còn vang hơn so với tràng pháo tay.
Hắn bất ngờ kịp chuẩn , nổ đom đóm mắt, như cảnh tượng thấy nhiều tuyết trắng ở Thanh Sơn, gương mặt tuấn tú của Minh Thành Hữu nghiêng, Phó Nhiễm tay thật nặng.
Nửa bên mặt bỏng rát, còn dấu vết tờ giấy sượt qua.
Phó Nhiễm cầm túi xách lên, thậm chí ngay cả liếc một cái cũng cảm thấy dư thừa, cô đẩy chiếc ghế đó sải bước khỏi quán.
Phó Nhiễm xuống nặng tay, bàn tay Minh Thành Hữu sờ hướng gò má, chỉ là đau mỗi mặt, cả trái tim giống như đập nát , giấy A 4 rơi tán loạn ở chung quanh, từng tờ một đen trắng đan xen ở nền gạch.
Ánh mắt thấy bóng lưng Phó Nhiễm rời qua cửa kính bên ngoài, Minh Thành Hữu nặng nề vỗ vỗ mặt của , ánh mắt tràn vẻ tăm tối.