Giọng của Minh Thành Hữu trầm xuống, lộ một loại hoang vu cùng buồn bã phát từ đỉnh đầu cô.
"Phó Nhiễm, chúng một nhà ba nhảy xuống từ nơi , chúng cùng chết!"
Phó Nhiễm thấy cảnh tượng lầu, Minh Thành Hữu đè ở lưng cô, chỉ cần dùng sức một tí, bọn họ thật sự thể sẽ rơi xuống. Phó Nhiễm nắm c.h.ặ.t t.a.y , Minh Thành Hữu thật sự thể , phần eo của Phó Nhiễm đè ép mạnh. Tư thế của hai dán sát chặt chẽ, trời nóng bức, mồ hôi thấm ướt đẫm quần áo nhanh.
"Nếu thì c.h.ế.t ."
Giọng của Phó Nhiễm hết sức bình thản, cố gắng mấy chữ .
"Không việc gì thể thả ."
Cô với giọng run rẩy, cái tư thế khom lưng phần bụng áp bức khó chịu. Minh Thành Hữu dừng động tác đè ép cô, ánh mắt thê lương hướng về phía Phó Nhiễm ở trong ngực, buông tay .
Phó Nhiễm thấy lưng cách, cô xoay đẩy Minh Thành Hữu một cái, đó bước mấy bước cách xa Minh Thành Hữu. Minh Thành Hữu dứt khoát hướng về lan can, lấy t.h.u.ố.c lá từ trong túi quần hút.
Phó Nhiễm chằm chằm, cũng tiếng ngăn cản. Trên mặt Minh Thành Hữu in rõ dấu tay cùng một vết rách rõ ràng. Với bộ dạng mà ngoài tuyệt đối sẽ là một tin tức thời sự nóng hổi.
Ở Nghênh An thị nào khả năng cho Tam Thiếu biến thành bộ dạng ?
Hắn là một trai hào hoa, ánh mắt như mây mù chằm chằm bụng của Phó Nhiễm. Từ lúc nhận điện thoại của Lý Vận Linh đến giờ, tâm tình của vẫn thể bình tĩnh , thể đây là điều bất ngờ, đây là con của ?
Trong miệng còn lưu mùi t.h.u.ố.c lá đắng chát nơi đầu lưỡi, ánh mắt Minh Thành Hữu tham lam chăm chú bụng Phó Nhiễm hỏi.
“Mấy tháng , tại còn thấy bụng?”
Phó Nhiễm thấy lời thật hoang đường, thái độ của cô lạnh lùng, kiên quyết.
“Nhắc với một nữa, sẽ giữ đứa bé ”.
Minh Thành Hữu hung hăng rít một thật dài, .
" đây là con của chúng ."
Phó Nhiễm lạnh: "Anh dám khẳng định?"
Minh Thành Hữu dùng một thái độ vô cùng kiên định: "Đây là sự thật thể nghi ngờ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-435.html.]
Phó Nhiễm , sắc mặt bình tĩnh : “Cũng bởi vì đây là con của , mới giữ ”.
Minh Thành Hữu mím chặt môi thành một đường thẳng, cánh tay cầm thuốc buông thõng xuống, từng vòng khói tỏa bay một cách vô định, lúc lúc .
“Phó Nhiễm, như thế nào em mới thể giứa trẻ?”
"Không khả năng ." Phó Nhiễm lạnh giọng.
"Hơn nữa, chẳng Vưu Ứng Nhụy mang thai con của ? Nếu như , thêm bớt một đối với cũng chẳng gì quan trọng."
Minh Thành Hữu , mày kiếm nhíu chặt: "Cô mang thai."
Phó Nhiễm bán tín bán nghi, nhưng nếu Vưu Ứng Nhụy cho cô sự khó chịu , cũng bằng việc mà cô che giấu.
"Vậy , mang thai đúng là cô với chứ? hiển nhiên là các bàn với , Vưu Ứng Nhụy với là cô cũng mang thai thì sẽ cần đứa bé của , bây giờ khăng khăng đứa bé , thật là buồn !"
Phó Nhiễm dối một cách tự nhiên, cô hiển nhiên rõ dù đánh c.h.ế.t Vưu Ứng Nhụy cũng sẽ đem chuyện cô mang thai cho Minh Thành Hữu .
Sắc mặt Minh Thành Hữu giấu sự âm u, ánh mắt Phó Nhiễm chăm chú.
"Cho nên, em mới ý nghĩ hủy hoại đứa bé ?"
“Quyết định của liên quan tới các ”.
Phó Nhiễm xoay bước .
"Phó Nhiễm, em đừng ép ."
Minh Thành Hữu lưng cô, Phó Nhiễm giả vờ như thấy mà bước . Phó Nhiễm phòng ngủ, Minh Thành Hữu đuổi theo kéo tay cô : " một câu cuối cùng, nhất định giữ đứa bé!"
Phó Nhiễm đưa tay đẩy Minh Thành Hữu , Minh Thành Hữu ở kéo bả vai cô kéo đến bên giường, dùng sức đem Phó Nhiễm giữa giường, giữ chặt hai tay của cô: "Phó Nhiễm, còn nhớ rõ phiền toái cha em gặp ?"
Phó Nhiễm dùng hai tay đẩy Minh Thành Hữu đang ở n.g.ự.c cô: "Cũng thoát quan hệ với ? Minh Thành Hữu, đến tột cùng là bao nhiêu chuyện trái lương tâm lưng ? Hèn hạ!"
Minh Thành Hữu nhếch môi, vốn , sẽ để cho phiền toái đó tìm đến cửa nữa, nghĩ tới là Phó Nhiễm nghĩ ngợi gì mà đem các sự kiện liên hệ với .
Thật sự đúng là điều với cô, hơn nữa chính bản cũng nhiều “vết tích”, khó trách Phó Nhiễm hiểu lầm.
Minh Thành Hữu cũng lên tiếng phản bác: "Vì thế khuyên em. . . . . ."