Xe Bentley màu sâm banh thuận tiện rời cổng đường lớn, Vương thúc là lâu năm trong nhà, lái xe , hơn nữa Lý Vận Linh thích nhanh. Ông dựa theo thói quen của Lý Vận Linh mở một khúc nhạc nhẹ.
"Phu nhân, bà tâm sự?"
Sắc mặt Lý Vận Linh mệt mỏi, đầu khẽ lay động, ánh mắt lướt qua ngoài cửa sổ, đập trong mắt là một nào đấy.
"Lão Vương, ngược trở ."
Xe thuận đường lùi ngược , Lý Vận Linh ý bảo Vương thúc mở cửa sổ xe xuống, bà chăm chú kỹ, quả nhiên thấy rõ ràng cô gái ngồi ghế trong chiếc xe màu xanh ngọc đúng là Thẩm Ninh.
Lý Vận Linh mặt mỉm .
"Thẩm tiểu thư."
Thẩm Ninh nghiêng ở tay lái ngẩng đầu lên, con mắt thấy Lý Vận Linh, sợ hãi đẩy cửa xe xuống.
"Bác, bác gái..."
"Thẩm tiểu thư như thế nào ở đây?"
"Con..."
Thẩm Ninh khó thể là Minh Thành Hữu chịu gặp cô, cô cách nào mới đến đầu đường chờ đợi.
"Con việc qua nơi , mới dừng xe tiếp điện thoại."
Lý Vận Linh khẽ gật đầu, dáng vẻ ung dung cao quý, trang điểm .
"Thành Hữu cùng Tiểu Nhiễm đang ở nhà, cô thuận đường thể trong nhà khách."
Sắc mặt Thẩm Ninh thể che đậy hết vẻ khó coi, vẫn miễn cưỡng .
"Không cần , con còn việc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-46.html.]
"Thẩm tiểu thư, kỳ thật thích cô" Lý Vận Linh ngay ngắn ở cửa sổ xe, một đôi mắt thể thấy phong thái cao quý.
" cô cũng , cô cùng Thành Hữu môn đăng hộ đối, nếu cô cố ý dây dưa ngược là tự khổ ."
"Bác gái, bác thể cho con gặp một ?"
Trước đó Lý Vận Linh vẫn đang hoài nghi Minh Thành Hữu tối hôm qua là ở chỗ Thẩm Ninh qua đêm, nhưng bây giờ thấy bộ dạng Thẩm Ninh hồn bay phách lạc như vậy, hiển nhiên giống thế, bà thoáng , mở miệng nhàn nhạt .
"Thẩm tiểu thư, y theo tính tình của Thành Hữu thể sẽ mềm lòng, nhưng cô lãng phí thời gian như , nó cũng thấy, khuyên cô là về ."
Cửa sổ từ từ kéo lên, xe màu sâm banh qua mũi chân Thẩm Ninh, cô tránh né, mép váy sát gương chiếu hậu. Lý Vận Linh thu hồi tầm mắt, Vương thúc một nữa mở âm nhạc.
"Phu nhân, xem Thẩm tiểu thư giống thông minh."
"Ông cũng ?"
Lý Vận Linh mím môi "Nếu thật cô tự giày vò ngay mặt Thành Hữu, đó mới là chê , về điểm , thích Tiểu Nhiễm, cứ việc lời nhưng cuối cùng vẫn thông minh theo."
" xem, Thẩm tiểu thư khả năng hiểu lời của phu nhân là ý ở ngoài lời."
"Vậy cũng , kệ cô như chờ đợi, thể gặp Thành Hữu mới hợp ý ."
Hôn sự giữa con trai lớn Minh gia cùng La gia nhanh ấn định, hai nhà mặc dù gặp mặt vài , nhưng cũng gọi là quen thuộc. Lý Vận Linh tận tâm tận lực thu xếp. Một tuần lễ hẹn cùng La gia chính thức gặp mặt tại khách sạn Hi Vân.
Cùng ngày Minh Thành Hữu việc, chỉ gọi điện thoại cho Phó Nhiễm bảo cô hãy , cũng cho cô chỗ ngồi cùng thời gian cụ thể, cô tới trễ. Phó Nhiễm thích ăn mặc trang trọng nhưng cũng tùy ý quá mức, cũng coi như ở nhà.
Lúc lái xe tới khách sạn Hi Vân trời chạng vạng, đúng 4h 50', cách thời gian ước định còn kém mười phút. Phục vụ viên đưa Phó Nhiễm đến tận ngoài cửa phòng hẹn, nhân viên phục vụ mặc đồng phục khẽ khom .
"Mời"
Cô còn kịp lời cảm ơn, thấy cửa mắt từ từ đẩy , Phó Nhiễm , đó mới phát hiện cả căn phòng đặt chỗ ngồi rộng rãi, thể thấy ngay là chiếc bàn tròn lớn chiếm hơn một nửa diện tích đặt giữa phòng. Bộ ghế sofa vàng nhạt phảng phất ánh sáng rạng rỡ trong ngọn đèn hắt , nhân viên phục vụ săn sóc đóng cửa .
Chỗ ngồi ở tầng 28, cao vút trong mây, từ đến nay ai đến đây cũng thích ở chỗ quan sát bên . Lúc Phó Nhiễm tâm tư ngắm cảnh , đến gần cửa sổ thấy một hàng ghế nhỏ, ngay vị trí chính giữa chủ tọa, lướt qua thấy một bóng mặc đồ màu đen.
Cánh tay đàn ông duỗi thẳng để xuống mặt quầy bar, trong chén rượu đỏ óng ánh trong suốt tràn ngập trông như thêm một loại m.á.u diêm dúa chói mắt.