"Anh vẫn đấy, vẫn luôn xem Vưu Dữu là em gái ruột của . Ban đầu tất cả đều rõ sự việc xảy với nó thể nghi ngờ là tai hoạ ngập đầu. Mà nghĩ tới chỉ vì lợi ích của mà đẩy con bé hố lửa thêm một nữa. Ca Ca, hơn một con bé xem như cứu giúp cho cuộc sống của nó, thật sự nghĩ tới là . Thật sự nghĩ tới."
Phó Nhiễm hết sức kiềm chế tâm tình, nhưng thất vọng và sự khó hiểu vẫn cho giọng của cô nghẹn .
"Quyền lợi và sự nghiệp, đối với mà quan trọng như ?"
Tầm mắt Minh Tranh lướt qua mui xe màu đen trả lời Phó Nhiễm.
"Lời em là ý gì?"
"Ảnh chụp của Vưu Dữu, là sai đưa tin lên internet đúng ?"
Phó Nhiễm chút giấu giếm .
"Còn giày nhảy của , cũng là sai khác ?"
Sắc mặt Minh Tranh lúc sáng lúc tối, cho dù là cách gần như , cho dù là mấy năm quen nhưng Phó Nhiễm vẫn thể thấy tới đáy mắt như cũ.
Khoé miệng Minh Tranh nặn nụ khổ.
"Là Minh Thành Hữu cho em ? Tiểu Nhiễm, gì, em cũng hề suy nghĩ liền tin ngay
Phó Nhiễm , trả lời.
"Giày nhảy là do . " Minh Tranh thẳng thắn.
"Dù Minh Thành Hữu nắm giữ 5% cổ phần sớm muộn cũng sẽ mất . như lời em , một chuyện chẳng liên quan tới , tin đều là chính em."
Tâm tình Phó Nhiễm vì lời của Minh Tranh liền trở nên nhẹ nhõm. Đối với Minh Tranh, cô là tư cách chỉ trích nhất.
Người đàn ông vòng qua đầu xe tới mặt cô, thể cao lớn dựa nắp động cơ.
"Tiểu Nhiễm, còn hèn hạ đến mức dùng một cô bé để đạt mục đích của ? Chuyện Minh Thành Hữu tâm địa , nghĩ em rõ ràng nhất."
Phó Nhiễm xa xa bên ngoài, đối với quan hệ em ruột thịt, từ lúc sinh liền tàn sát lẫn ?
"Tiểu Nhiễm, em nên suy nghĩ đứa bé sinh ?"
" sẽ nghĩ cách, cho nó một gia đình hạnh phúc."
Minh Tranh liếc bụng Phó Nhiễm, ánh mắt mát lạnh chậm rãi lên.
"Hắn cũng ?"
Chuyện Vưu Ứng Nhuỵ giả mang thai thiếu chút nữa khiến khác quậy lật trời. Hai chuyện suy nghĩ cùng , dễ dàng nghĩ tới tính toán của Minh gia.
Phó Nhiễm trầm mặc, thái độ giống như cam chịu.
"Nếu Minh gia chuyện đứa bé , đương nhiên sẽ nghĩ các biện pháp an cho nó. Chỉ là còn em thì ? Minh Thành Hữu thể lo cho em
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-473.html.]
Bàn tay Phó Nhiễm hướng về bụng .
"Đứa bé là con của , bất luận nào cũng liên quan."
Chuyện ảnh công bố ngoài, bất luận là Minh Thành Hữu Minh Tranh như , Phó Nhiễm cũng chấm dứt ở đây.
Đối với Minh Tranh, cô hề lập trường.
Đối với Minh Thành Hữu, cũng chỉ là thất vọng nhiều thêm một chút thôi.
Hôm ....
Ánh mặt trời lướt qua rèm cửa sổ, mặc dù thả rèm xuống nhưng vẫn những tia ánh sáng nhỏ xuyên .
Lý Vận Linh chợp mắt cả đêm, canh giữ ở bên giường hết lòng chăm sóc Minh Thành Hữu. Bà dùng bông băng thấm nước cẩn thận lau nhẹ đôi môi mỏng khêu gợi của Minh Thành Hữu. Đến buổi trưa đàn ông mới dấu hiệu tỉnh .
Minh Thành Hữu nặng nề mở mắt , trong mắt đột nhiên từng vòng ánh sáng chiếu khiến cho chói mắt. Chốc lát u ám, hai mắt giống như mù, nhắm chặt xong mở .
"Thành Hữu, Thành Hữu con tỉnh ?"
Lý Vận Linh lấy ly, mặt tiến sát tới .
Minh Thành Hữu thấy mặt rõ ràng, thì , là hề chết.
"Mẹ. "
Bên tai truyền tới tiếng nhỏ, cánh môi tái nhợt nhẹ nâng lên.
"Làm khiến thành như ? Bị ký giả bắt còn rằng thất
"Thằng nhóc đáng chết!"
Lý Vận Linh chảy nước mắt, ý thức gì đó, vội vàng vỗ vỗ miệng .
"A... mấy chữ về bao giờ nữa."
Minh Thành Hữu trong phòng bệnh một vòng, ngoài trừ hai con , cả căn phòng trống vắng mà lạnh lẽo.
"Sao con ở đây?"
"Con té từ cầu thang xuống."
Minh Thành Hữu mím chặt môi, giọng lạnh nhạt và trống rỗng.
"Mẹ cũng ?"
Lý Vận Linh giường bệnh, nước mắt ấm áp từ trong hốc mắt chảy xuống.
"Ứng Nhuỵ ?"