“ , là nó”
“ Theo kết quả khám nghiệm, đây là một căn bệnh nguy kịch, mau ký tên .”
Lý Vận Linh lấy tay che miệng , nước mắt tràn mi.
“ Tại ký tên mới cấp cứu con ? Tại thế?”
“ Không kịp nữa ,bà mau ký tên !”
Tiêu quản gia đỡ Phó Nhiễm qua một bên, cầm lấy tay Lý Vận Linh, đó miễn cưỡng ký .
Phó Nhiễm tựa đầu vách tường, cả giống như ngâm nước, ướt đẫm, cô tin chắc tai nhầm, mới bác sĩ bệnh tình của Minh Thành Hữu khá nguy kịch.
Lý Vận Linh run rẩy bấm điện thoại, gọi tới, đó phịch xuống mà .
Trưởng khoa cấp cứu Minh Thành Hữu lật đật chạy tới, chạy mặc đồng phục, Lý Vận Linh như bắt hy vọng, nhào tới, nắm lấy tay bác sĩ
“ Nhờ bác sĩ cứu Thành Hữu với, mau mau cứu nó!”
“ Lần là chuyện gì xảy ?”
Trưởng khoa thở gấp, Lý Vận Linh lắc đầu.
“ , mới tới, sẽ chuyện gì xảy chứ, cũng mà!”
“Vận Linh.”
Trưởng khoa ngắt lời bà.
“ Hai năm , trong một tình cờ, xem qua tài liệu, lúc bệnh của Thành Hữu nghiêm trọng, nhưng phẫu thuật chỉ là giải pháp tạm thời. Lúc đó Viện trưởng kêu ghép tim, đó giải phẫu chỉ thể kéo dài vài năm, nếu như tìm tim thích hợp để ghép….Haizz, dặn các để cho nó chịu một kích thích nào cơ mà.”
Lý Vận Linh chịu nổi đả kích, cả mềm nhũn , Tiêu quản gia cùng trưởng khoa vội vàng đỡ lấy bà xuống.
“ sẽ xem, bệnh tình nguy kịch cần chữ ký của nhà.”
“ Ký, ký.”
Hai chuyện, Phó Nhiễm một chữ hề bỏ sót, ánh mắt m.ô.n.g lung đén cấp cứu nhấp nháy cửa phòng bệnh.
Tiêu quản gia ở một bên an ủi, Lý Vận Linh thảm thiết.
“ Lúc , Vân Phong cũng vì tìm tim thích hợp mà , chẳng lẽ Thành Hữu cũng ? Giêt , giếtchết !”
Lý Vận Linh chắp tay ngực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-486.html.]
“ Dùng mạng của đổi lấy mạng con trai , nếu Thành Hữu chết, cũng sống nữa”
“ Phu nhân, bà đùng bậy.”
Tiêu quản gia một bên, lau nước mắt mà .
“Tam thiếu sẽ chuyện gì .”
Phó Nhiễm một kích cho tỉnh táo hẳn , phòng cấp cứu nãy giờ vẫn mở cửa.
Chẳng lẽ, Minh Thành Hữu đứa con cuối cùng, là ý ?
Phó Nhiễm cạn khô nước mắt, cảm thấy đau xót, đầu óc trống rỗng, thể suy nghĩ gì nữa.
Trong đầu cô xẹt qua các hình ảnh, đó là cảnh hai bọn họ đang ở Thanh Sơn, Phó Nhiễm cùng đang sinh nhật, cô ép cầu nguyện, sống lâu trăm tuổi.
Khi đó cô còn nhạo .
Cô nhắm mắt , nước mặt chảy xuống nóng bỏng, Phó Nhiễm đưa tay ôm lấy mặt.
Lý Vận Linh điên loạn, tìm tim thích hợp cho Thành Hữu quả thật là một chuyện mò kim đáy bể,Minh Vân Phong quyền cao chức trọng, thế nhưng cũng c.h.ế.t đấy thôi.
Phó Nhiễm đưa tay chống lên ghế, dùng hết sức lực mà lên, Lý Vận Linh chỉ ngẩng đầu lên thoáng qua, cũng gì, hỏi gì cũng vô dụng. Minh Thành Hữu bước một chân quỷ môn quan, hơn nữa giọng điệu của trưởng khoa, tựa hồ tình trạng nghiêm trọng hơn
Phó Nhiễm bước , như một cái xác hồn, ba hồn bảy vía đánh bay mất. Bàn tay chống đỡ vách tường, mới .Nhìn thể gầy yếu, tùy thời thể ngã xuống bất cứ lúc nào, Phó Nhiễm một đoạn nghỉ một đoạn, nhưng hề ngừng , Phạm Nhàn ở phòng ICU * sống c.h.ế.t rõ.
( * ICU: Ở các bệnh viện lớn, nhiều thường gọi khoa Hồi sức tích cực – Chống độc, bằng cụm từ tiếng Anh hàm ý thiện “I see you” (ICU-chào bạn). Bệnh nhân tại ICU đều là những ca thập tử nhất sinh. Y, bác sĩ ở ICU chỉ cứu chữa bệnh nhân theo tinh thần còn nước còn tát, mà còn là nghĩa tử nghĩa tận, lo cả chuyện hậu sự cho những bệnh nhân , nhân.)
Phó Nhiễm gắng gượng bước tới phòng bệnh, bên ngoài phòng ICU, Phó Tụng Đình ghế, gục đầu, ánh mắt chăm chăm cánh cửa phòng bệnh. Phó Nhiễm hai mát đẫm lệ, bước tới gọi: “ Cha.”
Phó Tụng Đình ngẩng gương mặt mệt mỏi lên, hỏi.
“ Tiểu Nhiễm, tại con ở phòng bệnh mà nghỉ ngơi ?”
“ Con tới xem một chút.”
Y bác sĩ từ phòng bệnh bước , Phó Tụng Đình chạy tới.
“ Bác sĩ, vợ thế nào ?”
Phó Nhiễm thấy bác sĩ lắc đầu, ai cũng , động tác biểu thị điều gì?
Cô vỡ òa, nước mắt cứ thế trào .
“ Thật xin , xin thông báo với ông, bà nhà c.h.ế.t não.”
Bóng dáng cao lớn của Phó Tụng Đình chợt đông cứng , bác sĩ cũng y tá lượt rời , Phó Nhiễm lảo đảo, ngã xuống ghế. Cô thấy trong hành lang, đau khổ, vui vẻ, trong mắt cô chỉ một đường thẳng, cô đủ kiên cường, chống đỡ nỗi, cả sụp đổ.