"Tam Thiếu, ngài xem. . . . . ."
Hắn chợt nắm c.h.ặ.t t.a.y cô kéo cô , cô khẽ nâng mặt lên , lời dịu dàng.
"Thế nào?"
Minh Thành Hữu cảm thấy n.g.ự.c đau đớn cảm giác hít thở thông đè nén, nơi thái dương là bởi vì trong tiệm quá nóng là vì lý do gì, thấy một lớp mồ hôi mỏng, đôi môi trái tim khẽ mấp máy.
"Không thích hợp với em, thôi."
Phó Nhiễm cũng hỏi nhiề.
"Được, chờ em đổi
Quản lý cố gắng chuyện, Minh Thành Hữu buông lỏng tay Phó Nhiễm .
Cô xong quần áo, từ phòng quần áo , hề thấy bóng dáng của Minh Thành Hữu, Phó Nhiễm khỏi tiệm áo cưới, đẩy cửa thấy Minh Thành Hữu tựa ở bên cạnh cột đá, trong tay đang kẹp điếu t.h.u.ố.c lá tỏa làn khói mơ hồ, đàn ông đưa lưng về phía cô, đầu khẽ ngẩng lên bầu trời chằm chằm.
Bước chân Phó Nhiễm nhẹ nhàng tới, gần như áp phần lưng của Minh Thành Hữu, cô chú ý thần sắc trống vắng của , gò má tràn đầy vẻ đơn côi.
"Thành Hữu."
Minh Thành Hữu nghiêng sang.
"Đi."
Phó Nhiễm nhận lấy nửa điếu t.h.u.ố.c lá còn dư trong tay , đó dập tắt ném thùng rác.
Minh Thành Hữu ôm cô ở ngực, hai xuống thềm đá, Phó Nhiễm giả vờ đến chuyện áo cưới, lúc đang quảng trường thì giống như lơ đãng đầu .
Minh Thành Hữu chỉ thể như thấy.
Hắn tự tìm lý do cho , chỉ là sợ Phó Nhiễm rơi đủ sâu mà thôi, chỉ , mà thôi.
Thật lâu về , trong lúc Phó Nhiễm vô tình qua tiệm áo cưới , cô thấy tấm áp phích bên trong ở đây, nhất định là chiếc áo cưới đó tìm duyên, lúc nào nó cũng ý nghĩa nổi bật lên hạnh phúc, Phó Nhiễm thấy khi đó mới là may mắn, nếu ban đầu cô mở miệng nó, chẳng là phí của ?
Phòng việc tầng chót của MR.
Minh Thành Hữu bao giờ ngừng đối đầu với Hào Khôn tắt điện thoại, ngón tay mệt mỏi ấn ấn hướng mi tâm.
Đi thông qua cửa phòng nghỉ ngơi, đẩy cái ghế dậy, tiếng bước chân nặng nề bước qua thảm, đưa tay ấn hướng chốt mở, cửa từ từ mở , Minh Thành Hữu , mắt là một chiếc giường ngủ lớn lắm đặt ở giữa phòng.
Hắn nhếch khóe miệng, tới, Phó Nhiễm cuộn tròn trong chăn chỉ lộ cái đầu, lúc đang ngủ say.
Minh Thành Hữu tỳ đầu gối lên mép giường, nhoài tới, thở mát lạnh phả cổ Phó Nhiễm, ánh mắt của cô vẫn còn nhắm chặt, phản ứng, nhanh chóng dậy hô lên.
"Có mèo!"
Cái trán đụng sống mũi Minh Thành Hữu, kêu rên ngã bên cạnh Phó Nhiễm động đậy.
Cô chỉ cảm thấy cằm đau, bàn tay dụi dụi, mở mắt .
"Thế nào?"
Minh Thành Hữu đưa tay che sống mũi, Phó Nhiễm còn buồn ngủ, cũng để ý hỏi han , cảm giá ngủ tiếp.
Một hồi lâu thấy bên cạnh động tĩnh, Minh Thành Hữu lật chỉ thấy phần lưng Phó Nhiễm, tới gần ôm lấy cô từ phía .
"Xem xem lỗ mũi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-491.html.]
"Chảy m.á.u ?"
Phó Nhiễm nhắm mắt khẽ lầm bầm.
"Không ."
Cô gì nữa, cũng nhắm .
Minh Thành Hữu kéo áo cô , nửa bả vai Phó Nhiễm bên ngoài, há miệng cắn một cái, cắn cũng sâu lắm, chỉ giống như đứa bé ngứa răng gặm gặm, mới đầu Phó Nhiễm còn thể nhịn, động tác của Minh Thành Hữu càng lúc càng di chuyển qua má cô, định cắn vành tai của cô.
Phó Nhiễm vươn tay, Minh Thành Hữu đè ở phía , cô thét chói tai thất thanh.
"A, nặng quá!"
"Lvan?"
Bên ngoài truyền đến tiếng của thư ký Nghê.
Phó Nhiễm nhanh chóng ngậm miệng .
"Có gọi ?"
Minh Thành Hữu nhíu mày, vẻ mặt nha, cần , tự nhiên còn tà ác so với sói xám lớn.
Phó Nhiễm vất vả lắm mới tránh , thư ký Nghê tới cửa phòng nghỉ ngơi, gõ cửa.
"Lvan, đang ở bên trong ? Cuộc họp sắp bắt đầu ."
Phó Nhiễm nhân cơ hội nhào qua cắn cổ của , Minh Thành Hữu bất ngờ kịp đề phòng.
"Buông , em cắn chỗ nào chứ? Đứt cổ!"
Quả thật là Phó Nhiễm ngoan ngoãn nhả , cô đưa tay che miệng Minh Thành Hữu, đẩy bàn tay cô , giọng càng to hơn.
"Anh để cho em !"
Thấy giọng ngừng , chỉ đành dùng một biện pháp, trực tiếp nhất và hữu hiệu nhất.
Phó Nhiễm tiến tới hôn lên đôi môi mỏng của , lúc đẩy nữa, đôi tay đổi thành ôm chặt thắt lưngPhó Nhiễm, cô chút yên lòng chăm chú về phía cửa, Minh Thành Hữu xoay mặt cô , ý bảo cô tập trung.
Đầu lưỡi hôn uyển chuyển dây dưa dứt, Minh Thành Hữu kéo chiếc điều khiển điều hòa ở phía đệm , thư ký Nghê lầm bầm một tiếng,
"Anh ?"
Phần lưng Phó Nhiễm dán mặt giường, hai tay để ở ngực, giọng mang theo thở gấp gáp bật nơi cổ họng.
"Có vẻ như thư ký Nghê ?"
Ánh mắt Minh Thành Hữu tràn đầy dục vọng.
“Ừ."
Phó Nhiễm sức đ.ấ.m bả vai một cái.
"Em cắn chỗ nào đứt ?"
Nét mặt Minh Thành Hữu nghiêm nghị.
"Cổ nha."
Thấy cô lời nào, lúc mới một câu.