Minh Thành Hữu lái xe chậm , xe giống như là ngựa hoang thoát dây cương xông về , mặt hàng rào, bánh xe nghiến qua những viên đá phát tiếng vang lốp bốp, từng động tĩnh cũng như nện trong lòng .
Gió thổi phả mặt hít thở thông, xa xa, Thanh Sơn buồn tẻ hóa thành màu đen ám ảnh.
Bánh xe sắp lao vách đá, thấy xe bay ngoài, Minh Thành Hữu mạnh mẽ thắng xe .
Dây an đem kéo về, cả chiếc xe dừng ở bên vách núi, thò là thể thấy vực sâu đáy.
Hắn mệt mỏi áp mặt ở tay lái.
Cuối cùng, vẫn cam tâm, còn trẻ, chỉ là 27 tuổi.
Minh Thành Hữu nghĩ tới kết quả nhất, khi Phó Nhiễm mang thai, đây chính là một kỳ tích mà ngay cả nghĩ cũng dám nghĩ tới.
Cuối cùng tính mạng của thể duy trì, dù là thật, cũng sẽ ai quên , ít nhất Minh Thành Hữu từng xuất hiện trong cuộc sống của bọn họ.
Phó Nhiễm mang thai thích mặc y phục rộng thùng thình, cô vốn là gầy hơn nữa dáng cao, gần như là rõ bụng.
Minh Thành Hữu đem xe dừng ở cách cửa Phó gia xa, bộ tới lan can vườn hoa đối diện Phó gia, điều tra chính xác thời gian việc và nghỉ ngơi của Phó Nhiễm, mỗi ngày, đến gần tối cô sẽ đây phơi nắng.
Hôm nay, cũng ngoại lệ.
Phó Nhiễm ở ghế mây uống ly nước, đó dậy tản bộ, bóng dáng của Minh Thành Hữu sắc hoa tường vi cản trở, lấy điện thoại di động , bên trong mấy tấm hình của Phó Nhiễm
Mặc dù bụng vẫn thấy rõ, nhưng những gì liên quan tới đứa nhỏ, cũng sẽ ghi chú.
Phó Nhiễm ở giàn hoa, cầm đem cây kéo cắt bỏ cành lá khô, Minh Thành Hữu đưa điện thoại di động nhắm cô, đó ấn phím.
Vừa lúc cô đầu , tòan bộ động tác kịp thu hồi của Minh Thành Hữu cô đều thấy hết.
Nét mặt Phó Nhiễm lạnh lùng, bước tới gần.
"Anh cái gì?"
Minh Thành Hữu nghiêng dậy, Phó Nhiễm thừa dịp chuẩn cầm lấy điện thoại di động của , thấy tấm hình màn hình, cô cau nhăn mặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-495.html.]
"Anh là ý gì?"
Cô xóa ngay mặt Minh Thành Hữu, đó mở photo album, thấy vài tấm hình, Phó Nhiễm lựa chọn hết tất cả, xóa còn một tấm hình nào.
Minh Thành Hữu cắn chặt hàm răng, nhưng lên tiếng ngăn cản.
Phó Nhiễm đưa di động ném trả cho .
"Ngày mai đừng tới đây, thật thấy ngày ngày núp ở trong phòng khỏi cửa mới vui vẻ ?"
Sau khi xong, cô rời cũng đầu .
Minh Thành Hữu mở photo album , thấy bên trong trống rỗng, ngày thứ hai, cũng còn xuất hiện ở cửa Phó gia.
Hắn thật vất vả mới thuyết phục Phó Nhiễm dọn biệt thự Vân Thủy Thiên Sơn, Minh Thành Hữu mong chờ đứa bé lớn lên từng ngày từng ngày một, tích cực phối hợp điều trị, uống hết thuốc
Gần như con trong cảnh tuyệt vọng, chợt hi vọng, thật vất vả mới bắt cọng rơm rạ cũng sẽ nguyện ý buông .
Hắn cầu mong gì khác, sống thêm một năm nữa, ít nhất cố gắng đến lúc đứa bé đời để cho xem một chút là nó giống ai, Minh Thành Hữu tìm qua ít tên, nhưng một cái tên nào ưng ý, cảm giác cũng .
Theo định kỳ, sẽ cho đưa quần áo của đứa bé tới đây, Trung Cảnh Hào Đình hai gian phòng cũng bày đầy đồ, một phòng bày đò của bé trai, một phòng khác bày đồ của bé gái, từng món đồ chơi đều là giống .
Cho đến lúc, một cuộc điện thoại gọi tới giấc mộng thật vất vả mới xây lên đập vỡ .
Phó Nhiễm mang lên xe cứu thương, mặt đầy là máu. Minh Thành Hữu giống như điên cuồng chạy tới bệnh viện, ở phía thấy mấy y tá đang tranh luận.
"Cô ? Mới nãy một phụ nữ thai chảy thật là nhiều máu, đứa bé cũng giữ , quá thảm."
Cánh tay Minh Thành Hữu chống thang máy, thấy cửa thang máy từ từ mở , chút do dự.
Thật thì, một ở bên trong thang máy lừa gạt Phó Nhiễm, là chứng sợ hãi gian tối, đó cảm thấy thoải mái, thật may là trái tim chịu phát tác gì.
Minh Thành Hữu lo lắng hành lang, cảm thấy bước chân càng ngày càng vô hồn, giống như tùy lúc thể ngã xuống bất cứ lúc nào, hi vọng tính mạng của cũng đặt ở Phó Nhiễm, Minh Thành Hữu tìm phòng bệnh đó gì đẩy cửa .
Ánh mắt kịp chạm đến Phó Nhiễm phốc dậy, thật may là, cô cũng gì đáng lo ngại. Trong lòng Minh Thành Hữu cuối cùng cũng thả lỏng, di chuyển tầm mắt xuống, rơi bụng Phó Nhiễm.">