Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 516

Cập nhật lúc: 2025-04-23 03:09:56
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Với cô mà , hạnh phúc của nàng dừng bước tại một đêm , Phó Nhiễm chỉ là 27 tuổi trong đời, cũng là một bông hoa rực rỡ như nữa.

 

Cô khom lưng thành kính, dập đầu xuống đất thật mạnh.

 

Đứng dậy thì mất hồn mà chằm chằm nước mắt tràn ở nền gạch, co lời khẩn cầu của cô thể hiệu nghiệm , ít nhất cô đem hạnh phúc đánh cược .

 

Phó Nhiễm cầm hương đốt, đó bắt đầu hóa vàng.

 

Mùi hương khói xông mắt cô chua xót vô cùng, cảm giác giống như là mù, Phó Nhiễm quỳ mặt đất, đem bộ vàng tiền cùng vàng thỏi đều hóa sạch sẽ.

 

Cô dặn má Trần cho ít hương tiền.

 

Lại chỗ khác bái lễ, lúc Phó Nhiễm khỏi chùa thì cùng Lý Vận Linh và Tiêu quản gia hẹn mà gặp, ánh mắt Tiêu quản gia giữa hai băn khoăn, cuối cùng vẫn mở miệng.

 

Lý Vận Linh ăn mặc thanh lịch, mặt toát lên vẻ trang nhã, nhưng ánh mắt tiều tụy cùng mệt mỏi thể che hết, bà thẳng hướng phía tới, Phó Nhiễm nhường đường

 

Một chiếc xe màu sâm banh sang trọng dừng cách đó xa, ánh mắt chú Vương cẩn thận liếc đàn ông ở chỗ phía từ bên trong kính chiếu hậu.

 

"Tam Thiếu, ngài khỏe ?"

 

Minh Thành Hữu đang nhắm mắt nghỉ ngơi, tóc rơi trán dài, môi mỏng mím chặt đó khẽ nhếch lên.

 

"Chú Vương, suy yếu đến nỗi thể xe."

 

Chú Vương , trong lòng khẽ buông lỏng.

 

Lý Vận Linh khăng khăng tới chùa Hàm Sơn dâng hương, nhưng nếu là đây, Minh Thành Hữu gì cũng chịu cùng với bà, Lý Vận Linh chỉ qua với , thế nhưng cự tuyệt.

 

Có lẽ khi đối diện với sinh mệnh, nếu thể thử, cũng nguyện ý thử một .

 

Phó Nhiễm cùng má Trần ngoài, đám chật chội, cô mặc quần áo bình thường vô cùng thoải mái, màu sắc cũng mắt sáng, cách ăn mặc bình thường, tầm mắt Minh Thành Hữu ngoài cửa sổ, trong khi liếc mắt, xuyên qua khe hở giữa với , chỉ thấy duy nhất mỗi Phó Nhiễm.

 

Cô đưa tay che ở bụng, cố hết sức tránh khỏi dòng , Phó Nhiễm đường chân chằm chằm, bộ dáng chăm chú, màu da vẫn trắng nõn như thế, chỉ là quá cao, hơn nữa gần đây nhiều chuyện xảy nên cô càng thấy gầy khác đau lòng.

 

Phó Nhiễm tới mặt, lơ đãng ngẩng đầu lên liếc qua, thấy chiếc xe màu sâm banh dừng cách mười bước, cảm thấy biển xe quen thuộc.

 

Cô dừng bước chân, trong đầu đột nhiên nghĩ tới đây là xe của Minh gia.

 

"Tiểu thư, nhanh lên , nán càng nhiều hơn."

 

Má Trần thấy cô bất động, liền mở miệng thúc giục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-516.html.]

 

Phó Nhiễm che giấu tầm mắt, chuyện xảy với Phạm Nhàn, cô công khai để má Trần ở Phó gia, sớm ngấm ngầm bắt đầu đề phòng bà.

 

Phó Nhiễm đám chen đến bên cạnh xe, lúc xe của Minh gia dừng ở bên trong bãi đỗ xe theo quy định, gần như áp đến sườn xe, cô cũng cảm thấy gì đó , dù Lý Vận Linh lên núi, nhất định là chú Vương sẽ theo.

 

Minh Thành Hữu cũng đang bên trong xe thấy hình ảnh rõ ràng, chú Vương cẩn thận liếc thần sắc của .

 

lúc Phó Nhiễm qua chỗ phía xe thì hạ cửa xe xuống.

 

Trong nháy mắt Phó Nhiễm gần như là lướt qua , cánh cửa thủy tinh tối màu chậm rãi hạ xuống, đột nhiên ánh mặt trời bên ngoài rọi Minh Thành Hữu chói mắt, hai bất ngờ kịp chuẩn , cứ như đối mặt .

 

Cơ bản là Phó Nhiễm nghĩ tới sẽ ở bên trong xe, sắc mặt của Minh Thành Hữu ánh mặt trời chiếu lên trông tái nhợt trong suốt, cách gần trong gang tấc, đưa tay chạm tới .

 

Hai há miệng, nhưng như hẹn ngầm nên cũng ai mở miệng chuyện.

 

Tầm mắt Minh Thành Hữu hạ xuống về bụng Phó Nhiễm, cảm giác trong lòng ấm áp, hẳn là vô cùng an tâm.

 

"Má Trần, chúng ."

 

Cùng lúc đó, Minh Thành Hữu hướng chú Vương hiệu.

 

Cửa sổ xe từng chút kéo lên , cuối cùng khe hở ngăn cách ngoài bên cửa sổ tất cả mỹ, cửa màu tối, ngay cả ánh mặt trời ấm áp cũng theo

 

Phó Nhiễm lướt qua sườn xe về phía , cảm thấy chút chói mắt, cô nheo mắt , mới phát hiện là nước mắt mơ hồ.

 

Ánh mắt của Minh Thành Hữu xuyên qua kính chiếu hậu bóng dáng Phó Nhiễm dần dần ẩn trong đám , vẫn thể dễ dàng tìm cô như , cái gọi là liếc qua một cái liền chọn trúng.

 

"Tam Thiếu?"

 

Ánh mắt chú Vương lộ vẻ do dự.

 

"Thiếu phu nhân , gần đây cũng thấy cô ."

 

"Không là cô mới qua ?"

 

Minh Thành Hữu giật hoảng hốt, giống như là đang lẩm bẩm một .

 

Chú Vương lắc đầu, xem thật là Minh Thành Hữu bệnh nhẹ.

 

Trong mắt của tràn đầy bi thương, xen lẫn chút cô đơn cùng vui mừng, xem , như thật .

 

Cùng c.h.ế.t hẳn là dễ dàng hơn so với yêu ?

Loading...