Minh Tranh dự đoán kết quả, mà cũng quan hệ với Lý Vận Linh, điều kiện thế, chỉ là đang dò xét bà mà thôi.
“ Nói cho cùng, bà vẫn lựa chọn bảo vệ nó.”
Ánh mắt Minh Tranh ảm đạm, giọng chút buồn.
“ Nếu bà tiếp tục mang tiếng , cũng nên diễn cho , nếu ngoài sẽ tin .”
Môi bà mấp máy, Minh Tranh mở to đôi mắt lạnh lùng, bước về phía cửa sổ
Lý Vận Linh thể nữa, Minh Tranh hận bà chỉ ngày một ngày hai.
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Minh Tranh điều chỉnh tâm trạng .
“ Bà về , để khác thấy là .”
Cho đến khi khỏi phòng việc, Lý Vận Linh mới ý thức , đây bà tìm cách ngăn cản Minh Tranh và Triệu Lan gặp , điều thật tàn nhẫn.
Trước khi đến bà nghĩ đến kết quả, nhưng vẫn đến đây.
Minh Tranh cửa sổ, im bất động, điện thoại bàn reo vang, nhưng nhấc máy.
Cho đến khi bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa nữa,thấy bên trong im lặng, ngoài cửa đột nhiên đẩy cửa bước .
La Văn Anh tới lưng Minh Tranh.
“ Tưởng chuyện gì? Sao điện thoại?”
Minh Tranh nghiêng sang cô, hỏi.
“ Ăn cơm ?”
“Tiểu Chu dọa cho chạy mất, mang luôn phần cơm của .”
Minh Tranh khẽ , .
“ Tiểu Chu thật giống .”
“Này, lưng khác là nha.”
“i.” Minh Tranh buông hai tay đang vòng n.g.ự.c .
“ Đi ăn cơm với .”
Phó Nhiễm buông đũa xuống, đưa tay cầm lấy khăn giấy Lý Lận Thần đưa tới, tính tiền xong, Lý Lận Thần mua gì đó mới trở .
Hai cùng khỏi nhà hàng, Lý Lận Thần nắm tay cô dạo, thỉnh thoảng họ ghé tai nhỏ với . cung quá mật, tất cả bình thường, chỉ cô , nắm tay cô, cô cảm thấy giống như tay trái đang nắm tay của , một tí cảm xúc nào hết.
Cuộc sống bình thường, nếu như trong bụng cô nhịp tim đều đặn của con, cô cảm thấy như c.h.ế.t .
La Văn Anh bước xuống xe cùng với Minh Tranh, thấy hai đang bước tới, liền gọi.
“ Tiểu Nhiễm.”
Ánh mắt Minh Tranh đôi tay hai đang đan , La Văn Anh thần sắc của Minh Tranh, Phó Nhiễm lên tiếng chào hỏi, sắc mặt bình tĩnh.
“ Có công việc quá bận ? Sao đến giờ mới ăn cơm?”
“Tiểu Nhiễm.”
Minh Tranh gọi cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-519.html.]
“ Có cần nhất định như thế ?”
Phó Nhiễm nghiêng né sang một bên, .
“ Hiện tại tránh kỳ hàng tháng, thế cũng .”
Lý Lận Thần Minh Tranh một vòng, Phó Nhiễm .
“ Đi thôi, đưa em về nhà.”
Minh Tranh hai bước , La Văn Anh nhăn mày , cũng gì.
Sau khi lên xe, Lý Lận Thần thắt dây an cho cô, thì chợt cô một tiếng.
“ Cám ơn.”
“ Thật giữa hai chúng cần khách sáo như thế.”
Phó Nhiễm điều chỉnh tư thế cho thoải mái.
“ vẫn nghĩ , tại đáp ứng hôn sự ?”
“ Vậy còn em?”
Lý Lận Thần mà hỏi ngược cô.
Phó Nhiễm cụp mắt xuống, đưa tay lên xoa bụng.
“ Chẳng lẽ ?”
Anh xuống bụng của cô, miệng khẽ .
“ với em kết hôn, quả thật cũng hợp tình hợp lý.”
Lý Lận Thần lái xe chậm, thể là do ảnh hưởng từ vụ tai nạn . Anh hiểu rõ Phó Nhiễm lắm, nhưng đối với và cô, kết hôn với ai cũng thế thôi.
Tại vườn hoa của Minh gia.
Từ xuất viện, đều nghỉ ngơi tại Minh gia. Anh dựa ghế, bên ngoài vang lên tiếng còi xe, mở mắt liền thấy Lý Vận Linh bước .
“ Sao con đây? Sao trong phòng nghỉ ngơi?”
Xuất viện , nên tinh thần của Minh Thành Hữu cũng lên, dậy bước về phía Lý Vận Linh.
“ Mẹ mới về đấy?”
“ Mẹ...”
Lý Vận Linh dối.
“ Mẹ kêu chú Vương chở ngoài mua một ít thứ.”
Minh Thành Hữu bước tới giàn hoa, mấy ngày nay Lý Vận Linh chăm sóc, một vài bông hoa héo úa. Lý Vận Linh bước tới gần , đưa tay nắm lấy bả vai .
“ Thành Hữu, gần đây sắc mặt con . Xem , lựa chọn rời xa Phó Nhiễm là quyết định đúng đắn nhất của con.”
Lồng n.g.ự.c Minh Thành Hữu đau nhói, Lý Vận Linh thấy sắc mặt biến đổi, vội vàng im lặng.
“ Nghe cô kết hôn?”
Lý Vận Linh ngẩn .
“ Sao con ?”