"Bởi vì nóng lòng về đích , thích mạo hiểm, thời điểm qua đường rẽ xử lý , thời điểm xe lật thể là quá chóng vánh nên kịp chuẩn , chỉ nhớ là đó chân của mắc kẹt đau, trong lúc m.ô.n.g lung thấy mở cửa xe ghế lái phụ , khi Cung Nguyện kéo ngoài lập tức một nào đó lôi lên xe, ngay cả đó là ai đều thấy rõ. Tiểu Nhiễm, thể em sẽ loại tuyệt vọng đó, lúc chỉ cảm thấy trời đất mù mịt, mắc kẹt ở bên trong xe thể động đậy, chính là đangchờ chết."
Không gì thể so với chuyện mở to mắt thấy chính bản chết.
"Có thể, trong lúc cô khổ tâm trong lòng, hỏi ?"
"Khi đó chúng cũng cô đứa bé, lúc cô kéo ngoài thì là máu, chỉ là đau, theo nàng theo như lời, cho là chết, cứu cô là một cảm tình với cô , hướng về phía cô vài lời như thể nội tạng tổn thương nên nguy hiểm đến sinh mạng, cô dọa chịu nổi."
Lý Lận Thần đến đây, giống như là đang một tới một chuyện bỗng bật .
"Em từng qua một câu chuyện như ?"
Phó Nhiễm thể cảm nhận tâm trạng của Lý Lận Thần khi đó, cô nhớ tới lúc cô rút tay rời , đối với Minh Thành Hữu mà , nỗi đau sợ rằng thể kém hơn so với Lý Lận Thần?
"Nếu là một đua xe cùng phát hiện, thể c.h.ế.t ở con đường bởi vì mất m.á.u quá nhiều, cô là đó cô gọi điện thoại cấp cứu, khi từ bệnh viện ngoài cũng chạy tới hiện trường, nhưng những đối với mà , còn ý nghĩa gì chứ?"
Lý Lận Thần khẽ ngảng đầu về nơi xa.
" rõ, giữa và cô đúng khả năng ."
Hốc mắt Phó Nhiễm chút ướt át, cô lưng lau khóe mắt.
"Thật thì, thử buông tay ?"
"Có một việc thể buông ?"
Ánh mắt Lý Lận Thần sang cô, Phó Nhiễm , hề tiếng nào nữa, giống như là cô cùng Minh Thành Hữu, là , mà là sức để bên .
Thời gian cử hành hôn lễ, càng ngày càng gần.
Bệnh tình của Minh Thành Hữu chuyển biến , nhưng cũng thấy khởi sắc, trừ vận động mạnh ở bên ngoài, lúc sẽ ngoài, dù lúc cũng là thích náo nhiệt, nhưng tự thì hề lái xe nữa, đều tài xế theo.
Phó Nhiễm ở bên trong xe, một lát yên tĩnh, Lý Lận Thần mới nhẹ nhàng .
"Thật ngại."
"Không việc gì."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-524.html.]
"Mới vội quá nên nghĩ đến còn chút đồ mua, chúng ."
Phó Nhiễm gật đầu.
"Vừa đúng lúc đói bụng , trong trung tâm nhà hàng, lấp đầy bụng ."
Lý Lận Thần xuống xe , tới bên mở cửa xe cho Phó Nhiễm.
Minh Thành Hữu chọn ít đồ ở trong tiệm, cũng đứa bé là con trai con gái, cũng mua hai phần, nhân viên phục vụ gặp khách hàng lớn như tất nhiên là nhiệt tình, hận thể đem tất cả đồ trong tiệm giới thiệu cho .
Lúc ghi địa chỉ giao hàng thì Minh Thành Hữu tiện tay địa chỉ của Phó gia.
Nhân viên phục liếc .
"Hôm nay mua nhiều đồ, mới cũng ghi địa chỉ ."
Minh Thành Hữu liền giật .
"Chuyện khi nào ?"
"Khỏang nửa giờ , còn một phụ nữ đến náo loạn, lôi kéo tay đàn ông cũng một chút phụ nữ thai ở đây, ầm ĩ một hồi lâu mới rời ."
Minh Thành Hữu nắm chặt cây bút trong tay, sắc mặt tái nhợt, tiếng nào quẹt thẻ xong đó rời .
Anh phái cố ý điều tra thông tin về Lý Lận Thần, vài năm gần đây qua mật thiết với cô gái nào, trong đời sống riêng cũng tồi, thể sẽ chuyện náo loạn xuất hiện giữa đám đông
Minh Thành Hữu bước lên phía chẳng mục đích, bước lên thang máy chuẩn tới lầu hai khu trung tâm.
Trên chiếc thang máy bên , từng chiếc xe chở hàng đang do một nhân viên của khu trung tâm theo thang máy đẩy lên phía , các màu sắc đan xen lẫn tạo thành hàng dài, ánh mắt Minh Thành Hữu , đột nhiên thấy Lý Lận Thần và Phó Nhiễm tới từ nơi xa lắm.
Trong tay Phó Nhiễm cầm chiếc túi, hai tới hướng cửa thang máy.
Nhân viên phía lớn tiếng nhắc nhở.
"Coi chừng, phiền phía tránh giùm."
Phó Nhiễm cúi đầu , bộ dạng Lý Lận Thần cũng là đầy tâm sự, hơn nữa bên cạnh là một cửa hàng băng đĩa mở âm thanh đinh tai nhức óc, cũng ai chú ý tới hàng xe đang tới.