La Văn Anh giao tiếp bên ngoài trở , xem văn kiện trong tay, ngẩng đầu lên thấy thang máy nhiều , Tiểu Chu thấy cô tới, vội vàng chạy níu tay cô, nhỏ: “ Hình như lão đại xảy chuyện gì đó?”
“ Có ý gì?”
La Văn Anh xung quanh, hề thấy bóng dáng của Minh Tranh.
Tiểu Chu lôi cô tới thang máy, chỉ con thang máy.
“
La Văn Anh ngẩng đầu lên, thấy thang máy dừng ở tầng mười, cô hướng về phía đang xem náo nhiệt, vung tay : “ Trở về việc , ở đây ai cho thêm tiền tăng ca .”
“Eve, chúng đây.”
“Đi thôi.”
Đợi hết, La Văn Anh mới đưa tay nhấn khóa.
Cửa thang máy nhanh mở , thấy bên trong, La Văn Anh mặc dù chuẩn , nhưng vẫn hình ảnh mặt cho giật .
Minh Tranh tựa tường của thang máy, đôi mắt thẳng, ánh đèn trong thang máy chiếu lên , một hình bóng cô đơn. La Văn Anh đưa tay ngăn cửa thang máy, nhấc chân bước bên trong.
Xoay , tay ấn lên tầng cao nhất.
Không gian nhỏ hẹp, bên trong chỉ hai , cũng thể trách các nhân viên , thấy bộ dáng của ai dám . La Văn Anh bên cạnh Minh Tranh, lên gò má còn in hằn năm dấu tay của .
Có thể bỏ mặc một cái tát như thế, chấp nhận cái tát , sợ rằng ai .
Minh Tranh vẫn duy trì tư thế như cũ, La Văn Anh hỏi gì. Thang máy dừng tại tầng cao nhất, cửa mở , cô thấy Minh Tranh vẫn bất động dựa tường .
“Anh cho bộ công ty thấy bộ dạng của ư? Anh sáng mai, hình ảnh của tràn lan website nội bộ của công ty ?’
Minh Tranh nhướng mắt
La Văn Anh tới cửa thang máy chợt , nắm tay kéo . Minh Tranh cự tuyệt, theo cô ngoài.
Hai tiến phòng việc của Minh Tranh, La Văn Anh bước phòng nghỉ, mở tủ lạnh lấy một cục đá, dùng bao ni-lon bọc , chườm lên má của Minh Tranh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-534.html.]
Lúc đầu, vẻ đau nên Minh Tranh khẽ rên lên một tiếng, về liền cắn răng, thốt lên lời nào nữa.
La Văn Anh dò xét, hỏi: “ Xuống tay thật là đủ mạnh nha, đắc tội với ai thế?”
Trong mắt Minh Tranh hiện lên sự buồn bã, thẳng hai chữ: “ Mẹ .”
La Văn Anh giật , trong ấn tượng của cô, bao giờ thấy Triệu Lan tức giận.
Anh đưa tay cầm lấy cục đá, tiếp tục chườm lên mặt.
“ Ngày mai sẽ hết sưng đỏ, cũng chuyện gì .”
Lời trong tai La Văn Anh, cô cảm thấy chua xót. Từ tới giờ, Minh Tranh đều mạnh mẽ, đừng đến một cái tát, bên ngoài cũng thể động đến một đầu ngón tay của .
Minh Tranh bỏ cục đá trong tay xuống, ngả lên ghế sa-lon, đè lên hai chân của La Văn Anh.
Toàn cô cứng đờ, dám động đây.
Bởi vì cô mặc một bộ đồ công sở, mang tất chân mỏng, mà mắt của Minh Tranh vặn trúng chỗ giữa hai chân cô. Cô thể cảm nhận thở ấm nóng của phả đùi cô, cô lúng túng đẩy , nhưng Minh Tranh đưa tay nắm lấy đầu gối của cô.
La Văn Anh đành im dám
Cũng lâu lắm, tiếng hít thở đều đặn của vang lên, La Văn Anh cúi , thấy mệt mỏi mà ngủ , cô đưa tay đặt lên đầu , từng sợi tóc xuyên qua ngón tay cô.
Minh Vanh lấy tài liệu từ trong xe , bước phòng khách liền thấy Lý Vận Linh ngoài.
“Mẹ.”
“ Vừa nãy con và Thành Hữu trò chuyện trong sân, đều . Mẹ cho nó nghỉ ngơi , Minh Vanh, từ nay về chú ý một chút, thể của nó , chuyện công ty đừng để cho nó bận tâm gì nhiều.”
“Mẹ, con mà.”
Minh Vanh cầm tài liệu, chuẩn bước lên lầu.
“ Còn đem cả công việc về nhà để ? Con đừng quá sức mà mệt mỏi đó,”
Lý Vận Linh dặn dò mấy câu, ánh mắt lơ đãng liếc tài liệu trong tay , Minh Vanh đáp một tiếng lên lầu.
Lý Vận Linh thấy chữ trong tài liệu phần quan thuộc, nghĩ ngợi một lát, bà bước lên lầu. Minh Vanh đặt tài liệu lên bàn, Lý Vận Linh đẩy cửa , thấy trong phòng , bên trong phòng tắm truyền tiếng nước chảy. Lý Vận Linh cầm tài liệu lên , hạng mục của các tên tài liệu bà còn nhớ rõ, đó là các hạng mục quan trọng của tập đoàn Hào Khôn đang đấu thầu.