Phó Nhiễm ngẩn ngơ nữa , cô hoảng hốt chằm chằm bản trong gương, khuôn mặt trắng nõn, trang điểm xinh , nhưng thấy một điểm hồng hào nào cả. Cả khuôn mặt tái nhợt , thợ trang điểm thì đang phối hợp phụ kiện và trang sức cho cô, và hỏi: “ Sao giờ mà chú rể còn tới?”
Phó Nhiễm cầm lấy điện thoại, gọi cho Lý Lận Thần, nhưng ai máy cả.
Cô thợ trang điểm ngừng tay : “Chờ đến .”
“Được.”
Tần Mộ Mộ cũng Tống Chức vốn cùng cô tới chụp hình đám cưới, nhưng cô cự tuyệt, tội tình gì mà giả bộ, một cách gượng gạo mặt ?
Đợi hơn nửa ngày nhưng vẫn thấy bóng dáng Lý Lận Thần .
Tiếu tổng tới thúc giục, Phó Nhiễm bất đắc dĩ, một nữa gọi điện thoại cho Lý Lận Thần. Ngón tay đang ấn tới phím call thì bất chợt màn hình bỗng hiện lên một tin nhắn.
Cô chút nghĩ ngợi, mở , là một dãy lạ.
Nội dung tin nhắn là: “ và Lận Thần đang ở cùng , sẽ chụp hình cưới với cô , đừng đợi. Chúng ở tầng ba của Tần Nhã.”
Phó Nhiễm lạnh, nhắn tin tới, còn cung cấp địa chỉ cho cô nữa chứ.
Phó Nhiễm phòng đồ về, phân phó Tiếu tổng mấy câu liền tìm
Điện thoại bàn Minh Thành Hữu cũng bất chợt vang lên, mở tin nhắn , nội dung giống với tin nhắn mà Phó Nhiễm nhận . Anh liền những chuyện là một bàn tay ai điều khiển, mục đích cũng cực kì đơn giản, đó chính là mong nhanh chóng chết.
Anh mím chặt môi, bờ môi tím tái, mặt biểu hiện sự bất đắc dĩ. mục đích cuối cùng của bọn họ là gì, chuyện liên quan tới Phó Nhiễm, tránh cũng tránh .
Biết rõ là sẽ gì, nhưng tới tới đó.
Thời điểm Phó Nhiễm bước khỏi studio, mới phát hiện ngoài trời đang mưa. Tần Nhã là quán nổi tiếng ở thị trấn Nghênh An, cách đây cũng xa, nếu thì cô cũng lười .
Thật , cô nghĩ việc gửi tin nhắn là thủ đoạn đùa giỡn mấy cao tay lắm.Tới nơi, Phó Nhiễm thấy Lý Lận Thần đối diện với Cung Nguyện.
Cung Nguyện gắt gao nắm c.h.ặ.t t.a.y của Lý Lận Thần mà , mặc dù lưng với Phó Nhiễm, nhưng cô vẫn thể sự căng thẳng của : “ Lận Thần, rốt cuộc thì tức giận đến bao giờ đây? Chúng rõ ràng yêu , con thì em sẽ sinh con cho , chẳng lẽ cùng một cô gái khác mà yêu kết hôn ư?”
Lý Lận Thần dường như rút tay , Cung Nguyện cầm chặt hơn, ngẩng đầu thấy Phó Nhiễm đang ở đằng xa, cô dậy vị trí bên cạnh Lận Thần.
Phó Nhiễm tới, trong tai cô chỉ tiếng của Cung Nguyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-536.html.]
Cô đặt túi xách lên bàn, gọi: “ Lận Thần.”
Lý Lận Thần ngẩng mặt lên, kinh ngạc: “ Tiểu Nhiễm, em đến đây?”
“ Anh quên chúng hôm nay chụp hình cưới ?”
Phó Nhiễm thèm Cung Nguyện, cô tiếp.
“ Em nhận một tin nhắn từ một máy lạ, ở đây, kêu em đừng đợi nữa. một việc em cảm thấy chính mặt thì sẽ rõ ràng hơn, tránh hiểu nhầm.”
“Lận Thần.”
Cung Nguyện ôm lấy cánh tay , . “ Anh hãy giải trừ hôn ước giữa và cô .”
Lý Lận Thần nhịn , gạt tay cô , : “ Đây chính là lời cuối cùng cô ư? Cung Nguyện, nghĩ cô tìm đến cái c.h.ế.t nên mới đến đây gặp cô!”
Miệng lưỡi , thật thua gì Minh Thành Hữu.
Nghe Lý Lận Thần , Cung Nguyện vội vàng ôm chặt cổ buông, cô : “ Lận Thần, còn nhớ tới đứa con của chúng ?”
Phó Nhiễm cảm thấy bi ai, một tình yêu thể cứu vãn nữa nhưng vẫn cố gắng níu kéo, cho cùng đau khổ là ?
Cô tình cảm gì với Lý Lận Thần, nhưng nếu yêu đến c.h.ế.t sống , ai chịu sự khiêu khích của Cung Nguyện?
Phó Nhiễm lạnh lùng màn kịch mặt, chợt bên tai truyền đến tiếng bước chân dồn dập, đợi khi thấy rõ tới là ai, trong tim cô chợt đau nhói, cô nghĩ sẽ gặp Minh Thành Hữu ở đây.
“ Anh?”
Sắc mặt Minh Thành Hữu tối đen , hai đang ôm mặt, lời cố tình trêu chọc của Cung Nguyện.
“ Chúng cũng sẽ con của , tội tình gì mà nuôi con của khác? Mặt khác cô phụ nữ lành gì, nào vướng cô đều gặp xui xẻo hết!”
Trán Minh Thành Hữu nổi gân xanh, Phó Nhiễm mà trong lòng đau đớn.
Muốn tách cuộc sống của hai xa, điều thật khó.
Phó Nhiễm bước lên phía , ngăn cản bước chân của Minh Thành Hữu. Cô cầm tay , rút về theo bản năng, Phó Nhiễm dùng tay còn đặt lên mu bàn tay , nhẹ nhàng : “ Chúng .”