Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 537

Cập nhật lúc: 2025-04-25 14:50:42
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giọng nhỏ nhẹ, dịu dàng lòng cảm động.

 

Phó Nhiễm nắm tay Minh Thành Hữu kéo phía ngoài, trong mắt đàn ông đầy tức giận nhưng vì động tác của cô mà nguôi ngoai, hai theo thang máy xuống tầng .

 

"Tiểu Nhiễm!"

 

Tiếng Lý Lận Thần cách đó xa gọi đến, vẻ mơ hồ rõ.

 

Phó Nhiễm nhanh hơn, trong lòng cô mải suy nghĩ nên vô tình nắm c.h.ặ.t t.a.y Minh Thành Hữu hơn, cũng nắm , hai xuyên qua đại sảnh phía ngoài, tầm mắt mờ mịt hành lang rõ, vẻ như những giọt nước rơi xuống.

 

Bỗng một cơn gió lạnh thổi tới, đồng thời cũng thổi tan cơn xúc động của Phó Nhiễm. Cô lấy tinh thần, dùng sức bỏ tay Minh Thành Hữu . Bỗng nhiên trong lòng bàn tay trống trải, Minh Thành Hữu buông thõng hai tay xuôi ở bên .

 

"Rốt cuộc là như thế nào?"

 

Phó Nhiễm mở miệng , nhưng giọng giống như mắc ở trong cổ họng, khẽ, cẩn thận , sẽ thấy.

 

Minh Thành Hữu đem lời trong lòng, xung quanh mưa phùn theo gió thổi tới, dính li ti lên tóc, mưa lớn lắm, nhưng quần áo nửa vẫn khó thể tránh khỏi ẩm ướt, Phó Nhiễm lau nước mưa mặt.

 

"Anh tới đây gì?"

 

Toàn Minh Thành Hữu cảm thấy mệt mỏi, lời cần Phó Nhiễm hỏi, chính cũng để tay lên n.g.ự.c tự hỏi . Anh giống như là một con rối giật dây, chỉ trái tim mới là của chính , đều hiểu rõ so với bất cứ ai khác, nên quan tâm đến chuyện của Phó Nhiễm mới thể quên chuyện hai qua, nhưng thể chịu khi cô gặp chuyện bất lợi, càng thể trơ mắt .

 

Tim của khỏe mạnh, nên cầm dao, một chút đ.â.m nó.

 

Không đau ?

 

Có khả năng đau ?

 

"Phó Nhiễm, đối với em thể tâm ý, em thấy ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-537.html.]

 

Loại vấn đề, ở trong mắt Phó Nhiễm vốn dĩ sẽ tính là gì. Đối mặt với ánh mắt thê lương lạnh lùng của , Phó Nhiễm mới , Minh Thành Hữu, xuất hiện, cuộc sống của cô chẳng sợ khác ầm ĩ, “ rời sông lấp bể”, ở trong lòng cô sẽ luôn bình lặng như mặt nước.

 

mà một khi thấy , chỉ liếc mắt một cái, cô liền giống như một con thuyền nhỏ cô đơn phiêu dạt mặt biển, khong chịu nổi từng cơn sóng nhỏ, thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.

 

"Phó Nhiễm, đối xử với em

 

"Em ."

 

Phó Nhiễm cao giọng ngắt lời .

 

"Em hiểu rõ hơn bất cứ ai, thật sự tìm một tâm ý đối với em, thể tìm ? Minh Thành Hữu, tình yêu thì khác nhất định cho , thể quan tâm hộ em cho tới khi nào? Đến bây giờ, vẫn là chịu buông tha chính ?"

 

Minh Thành Hữu nghiêng lưng nên nước mưa rơi ướt, Phó Nhiễm trợn tròn mắt, trong hốc mắt lạnh như băng rõ là nước mưa nước mắt.

 

"Em , trong lòng em rõ, em mong còn thể hạnh phúc, chỉ cần yên là đủ."

 

nguyện cầu, cô mong ước nguyện thể thực hiện.

 

Những lời , như đ.â.m sâu hơn nỗi đau của Minh Thành Hữu.

 

"Không trông cậy hạnh phúc ?"

 

Phó Nhiễm khổ gợi lên khóe môi.

 

"Đâu là lừa dối ? Chẳng lẽ thật sự cho rằng em kết hôn cùng khác, là thể hạnh phúc ? Cho nên lượt xuất hiện ở thời điểm cho rằng với em, Minh Thành Hữu, ở trong mắt nhưng đối với em những cái đó sẽ đến mức chịu , cho nên, đừng yêu cầu nhiều."

 

Minh Thành Hữu lui về phía , như vách núi, dừng bước là bước lên nửa bước, kết quả cũng đổi gì.

 

Cuối cùng cũng hiểu, bướng bỉnh kiên trì như thế, là vì .

Loading...