Minh Thành Hữu kéo ghế bàn, xoay trêu chọc Hải Bối bên chân.
Phó Nhiễm thấy chút hoang mang, cũng ý rời , cũng trở chỗ .
Không khí lâm quỷ dị, dáng vẻ Minh Thành Hữu, thoải mái tự nhiên, cũng gì khác thường.
Anh đưa tay vỗ vỗ đầu Hải Bối.
"Phó Nhiễm, em đoán thử coi chúng đáng giá bao nhiêu tiền?"
Phó Nhiễm mới thấy bình tĩnh một chút, bắt đầu thấy thấp thỏm nữa.
"Bọn họ lên tiếng?"
"Ừ."
Phó Nhiễm xung quanh, cô ghé sát bên cạnh Minh Thành Hữu.
"Vậy tại đối với chúng như ?"
"Bởi vì chúng là gà đẻ trứng vàng
Phó Nhiễm ôm chặt cánh tay Minh Thành Hữu .
"Bọn họ bao nhiêu?"
Minh Thành Hữu nghĩ ngợi trong chốc lát, giơ hai bàn tay lên.
"Hình như là con ."
"Cái gì?"
Phó Nhiễm trợn tròn mắt.
"Mười triệu?"
Anh dùng chân đá đá đầu của Hải Bối.
"Em hỏi nó, mười triệu nó chịu theo em ?"
Cùng lúc đó, Minh gia ầm ĩ lật trời.
Tin Minh Thành Hữu bắt cóc là sự thật, Lý Vận Linh lo lắng đến độ xoay quanh, khẩn cấp gọi Minh Vanh cùng Lý Tắc Cần tới.
"Bắt cóc?"
Lý Tắc Cần giật sợ hãi.
"Làm xảy chuyện ?"
Lý Vận Linh nhức đầu dựa ghế sa lon, hai ngón tay day day mi tâm.
"Sau khi cùng Phó Nhiễm rời khỏi đây thì sự việc , chính xác là mạng của ."
Minh Vanh bên cạnh Lý Vận Linh.
"Mẹ, đừng quá lo lắng, đối phương điều kiện gì ?"
"Còn thể là điều kiện gì chứ, là tiền ?"
" nếu là chuyện thể dùng tiền để giải quyết, coi là phiền toái."
Minh Vanh thở dài.
"Muốn bao nhiêu?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-560.html.]
Sắc mặt Lý Vận Linh đổi, giọng cứng ngắc, một con .
"Mười tỷ."
"Cái gì?"
Minh Vanh cùng Lý Tắc Cần đều giật .
"Đối phương hết mau kiếm tiền lời , mười tỷ sẽ đổi thành đô-la."
Lý Vận Linh nâng ly bàn lên uống hai ngụm.
"Minh Vanh, con mau xem một chút, tài khoản của MR còn bao nhiêu tiền?"
"Mẹ, tiền của công ty phần lớn là tiền đầu tư, sợ rằng lấy về ngay ."
Nét mặt Minh Vanh lộ vẻ khó khăn.
"Con sẽ cố gắng."
"Không là sẽ cố gắng, là nhất định cố gắng!"
"Chị…"
Lý Tắc Cần ghế sa lon đối diện với Lý Vận Linh.
"Mười tỷ là tiền nhỏ, một khi lấy tiền , MR sẽ khả năng trở thành vỏ trống, lấy cái gì để vòng?"
" nếu còn thì công ty để gì chứ?"
Giọng Lý Vận Linh cương quyết, phiền lòng nôn nóng, bà lấy bình tĩnh đó mới mở miệng tiếp.
"Tắc Cần, cũng nghĩ biện pháp, ngày mai khi mặt trời lặn nhất định mang tiền đến, còn nữa, chuyện ngàn vạn thể tiết lộ ngoài."
"Mẹ, bây giờ con lập tức chuẩn , nên quá lo lắng."
Minh Vanh xong, cầm áo khoác lên dậy sải bước rời .
Lý Vận Linh đưa tay chống lên trán.
"Dù Thành Hữu cũng là đứa con trai nuôi hai mươi mấy năm, tình thương dành cho nó lúc cũng là giả vờ, coi nó như đứa con duy nhất. "
Bà thở dài.
"Sao nó thể biến thành là con trai của Triệu Lan đây?"
Lý Tắc Cần lơ đễnh.
"Đừng trách em nhắc nhở chị, về lúc chị sẽ hối hận."
Hải Bối quấy rầy, nó hận nhất là khác đá đầu nó, Minh Thành Hữu cũng là hiền lành, thể chọc nổi chỉ thể trốn tránh thôi ?
Nó nhếch cái đuôi lên, chuẩn , , chó săn.
Mấy đàn ông khỏi phòng về phía hành lang, Minh Thành Hữu lười biếng dậy
"Đi thôi."
Cô nắm năm ngón tay thật chặt, quyết tâm sống cùng sống c.h.ế.t cùng chết.
Minh Thành Hữu về phía , đầu Phó Nhiễm, ánh mắt tràn ngập hàm ý.
Hai đưa đến chiếc xe lúc , chỗ phía , chiếc xe cũng hướng con đường lúc đầu, nửa giờ tới một biệt thự ở ngoại ô.
Phó Nhiễm hỏi nhiều, theo Minh Thành Hữu xuống xe.
Bên ngoài trông chừng, chỉ dựa sức của hai bọn họ thì sợ là chắp cánh cũng khó thoát.