Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 562
Cập nhật lúc: 2025-04-28 05:12:18
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
Cập nhật lúc: 2025-04-28 05:12:18
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
Lý Vận Linh bước tới, cầm lấy tay Minh Thành Hữu xoay người anh mấy vòng.
"Bọn họ có làm khó dễ con không?"
"Mẹ, bây giờ không phải con còn nguyên lành đứng đây sao?"
"Thằng quỷ nhỏ này!"
Lý Vận Linh đưa tay đánh vai anh.
"Đi ra ngoài không báo mẹ một tiếng, thuốc cũng không mang, điện thoại thì không liên lạc được, bỗng nhiên lại nghe tin bị bắt cóc, thật sự là muốn hại c.h.ế.t mẹ."
"Mẹ, đi, nhanh vào nhà thôi."
Cơn giận của Lý Vận Linh còn sót lại chưa tan, nhìn Phó Nhiễm đứng bên cạnh, trong lòng lại thêm tích tụ, càng nghĩ chuyện này chỉ sợ cùng cô không thoát khỏi liên quan.
"Còn chưa ăn cơm chiều phải không, ta nói đã kêu Tiêu quản gia chuẩn bị, mau vào đi."
Minh Thành Hữu cầm tay Phó Nhiễm.
"Đi thôi."
"Tiểu Nhiễm, tính tình Thành Hữu là do được chiều mà hư, nó có thói quen tùy hứng, con cũng hồ đồ theo nó sao?"
"Mẹ, mẹ yên tâm, con luôn mang thuốc theo cho anh ấy trong túi xách, huống hồ chúng con không dám đi xa."
Giọng nói Phó Nhiễm vừa đủ, không kiêu ngạo cũng không xu nịnh, Lý Vận Linh nghe vậy giận tái mặt. Mấy người đi vào phòng khách, Tiêu quản gia liền đem cơm chiều mang lên bàn.
"Thành Hữu, lần này ít nhiều là nhờ Minh Vanh, hai đứa không hổ là con của ta, tình cảm sâu sắc."
Minh Thành Hữu hướng Minh Vanh ôm lẫn nhau.
"Bọn họ không có làm khó dễ cậu chứ?"
"Không có."
Minh Thành Hữu ngồi vào chỗ của mình.
"Chỉ là bị nhốt ở kho hàng một đêm."
Phó Nhiễm đưa mắt nhìn anh, anh đưa đũa cho cô.
"Còn không cho ăn cơm, bây giờ vẫn còn đói bụng."
"Thật quá đáng!"
Lý Vận Linh đau lòng cùng phẫn nộ, đứng dậy không ngừng gắp thức ăn cho Minh Thành Hữu
"Cũng không biết đối phương cái ai, nếu không nhìn thấy con số trên tin nhắn của bọn bắt cóc, ta thực không tin ai dám mở miệng yêu cầu chúng ta mười triệu!"
Phó Nhiễm bị nghẹn, khó chịu không biết trốn vào đâu.
Mười triệu?
"Có lẽ là liên quan đến hắc bang."
Minh Vanh phân tích nói.
"Bằng không só tiền lớn như vậy sẽ có ảnh hưởng không tốt, vẫn là của chúng ta Minh gia cầm trong tay đi ra ngoài."
Minh Thành Hữu gật gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-562.html.]
"Cũng có thể."
"Cuối cùng vẫn may mắn, người không có việc gì là tốt rồi."
"Cũng không biết tin tức bị truyền ra như thế nào, hôm nay phương tiện truyền thông hầu như là nói chuyện của cậu, thậm chí có chỗ còn nói thẳng là cậu bị bắt cóc, công ty vừa quay vòng tiền mặt nhiều như vậy đi, nếu không làm rõ chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới MR."
Minh Thành Hữu cũng là đói bụng thật, không ngẩng đầu lên nói.
"Ngày mai tổ chức họp báo mời ký giả, chuyện này em sẽ ra mặt."
Lý Vận Linh múc chén canh cho anh, nhìn về Phó Nhiễm ngồi chỗ đối diện, cũng đưa cho cô một chén.
"Đến lúc đó chú ý, đừng nói nói lộ ra."
"Dạ."
"Trong nhà thật sự là họa vôí."
Lý Vận Linh đứng dậy đi ra phòng khách đứng ở trước giá sách, nhìn tới ảnh chụp của Minh Vân Phong ở trên đó.
"Mọi chuyện đều là do ông gây nên, ông c.h.ế.t đi lại là xong hết mọi chuyện."
Minh Thành Hữu ngẩng đầu, nhìn lại.
Minh Vanh cũng nhìn về phía ảnh Minh Vân Phong.
"Đã liên lạc với bênh viện, nếu có trái tim thích hợp nhất định sẽ gọi cho chúng ta, anh tin là cậu có thể cố gắng được tới lúc đó."
Ai cũng biết hy vọng này xa vời biết bao nhiêu.
Minh Thành Hữu cũng chỉ có thể chờ. Chờ được đến lúc đó, sẽ có khả năng sống, nếu đợi không được, cũng chỉ có thể chết.
Trong lòng Phó Nhiễm đầy bất an, trước mắt còn có một ví dụ rõ ràng, ánh mắt cô không khỏi nhìn lên di ảnh Minh Vân Phong.
Ăn cơm chiều xong, Tiêu quản gia đem hoa quả để trên bàn trà. Minh Vanh nói đến chuyện bắt cóc.
"Như vậy không được, hiện tại Thành Hữu cùng Phó Nhiễm đã an toàn, chúng ta cần phải báo cảnh sát."
Lý Vận Linh do dự.
"Nếu bọn họ lại tìm đến nữa thì sao?"
"Cho dù không báo cảnh sát, ai có thể cam đoan không có lần sau? Huống chi lần này không phải số tiền nhỏ."
Phó Nhiễm không tiện tham dự nói chen vào, ánh mắt Minh Vanh liếc sang Minh Thành Hữu, ánh mắt sâu thẳm, hắn hỏi.
"Thành Hữu, ý của cậu thì sao?
Ánh mắt Minh Thành Hữu lạnh nhạt, có vẻ như không nhìn một chút khác thường nào.
"Em cũng nghĩ là nên báo cảnh sát, nói cách khác thật tức c.h.ế.t đi được.”
Minh Vanh hạ giọng.
"Mẹ, vẫn là báo cảnh sát đi."
"Không được."
Lý Vận Linh nghĩ lại, cho rằng không ổn.
"Kinh động đến cảnh sát sẽ làm MR đã khó nay còn khó hơn, huống hồ nếu đối phương thật sự là hắc bang, nói không chừng chuyện gì đều có thể làm được, chi bằng chúng ta nên tự mình im lặng."
Lý Vận Linh đã nói đến nước này, Minh Vanh cùng Minh Thành Hữu cũng sẽ không nói gì nữa. Rời khỏi Minh gia, chú Vương đưa Phó Nhiễm cùng Minh Thành Hữu về Y Vân thủ phủ.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.