Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 574

Cập nhật lúc: 2025-04-29 11:10:40
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời về khuya hai mới nhắm mắt ngủ, buổi sáng, khi Phó Nhiễm tỉnh dậy, thấy lòng bàn tay lạnh lẽo, xem Minh Thành Hữu dậy từ sớm . Xuống giường, cô đưa mắt đồng hồ, thế mà 10 .

 

Sau khi rửa mặt xong, cô bước xuống lầu, thấu Tiêu quản gia đang bàn ăn việc.

 

“Thiếu phu nhân, dậy ?”

 

“Tam thiếu ?”

 

“Tam thiếu ở bên ngoài.”

 

Phó Nhiễm nâng chân lên bước , thuận tay lấy cái áo khoác ngoài, Minh Thành Hữu đang ghế mây ở hồ bơi lộ thiên, ánh mặt trời phản chiếu mặt nước một cách rực rỡm, hắt ánh sáng lên tô đậm thêm vẻ của .

 

Minh Thành Hữu đang gác gùi chỏ lên đầu gối, nghiêng tới , ánh mắt gợn sóng, mặc một bộ đồ ở nhà bình thường, dáng gầy gò, cho vẻ cao thêm.

 

Phó Nhiễm bước tới, đem áo khoát lên vai .

 

Minh Thành Hữu đầu , cầm lấy tay cô.

 

“ Sao ngủ nhiều hơn tí nữa?”

 

“Cũng tới giờ ăn trưa mà”.

 

Phó Nhiễm bên cạnh , gác tay lên đùi , hai cũng ai đề cập tới chuyện tối hôm qua.

 

Ngồi một tí, Tiêu quản gia gọi bọn họ ăn cơm trưa, Phó Nhiễm gắp thức ăn bỏ trong chén của ,thấy động đũa, cô : “Tối nay em sẽ nấu ăn, mấy món mà thích.”

 

Anh múc một chén canh đưa cho cô, : “Không cần lãng phí thời gian , ăn ngon miệng.”

 

“Có là do tác dụng phụ của thuốc?”

 

“Không cảm giác đói cũng , còn tiết kiệm thức ăn.”

 

Phó Nhiễm gác đũa xuống, cũng ăn nữa, Minh Thành Hữu gò má tối tăm của cô, cầm lấy bàn tay cô, an ủi: “Đừng lo lắng, .”

 

Câu dường như mỗi ngày đều vài .

 

Tiêu quản gia từ bên ngoài , : “Tam thiếu, tìm ngài.”

 

Minh Thành Hữu dường như là ai, phân phó: “Cho bọn họ .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-574.html.]

Anh vỗ nhẹ mu bàn tay của cô, : “Anh chuyện cần xử lý một chút, em căn cơm .”

 

Mấy đang chào hỏi với Minh Thành Hữu, dẫn họ tới sa lon, Phó Nhiễm thấy một đàn ông cầm một tập tài liệu , đang chuyện cùng Minh Thành Hữu, cô cảm thấy nhạt nhẽo, cảm giác ăn nữa, cô bỏ đũa xuống tới.

 

Minh Thành Hữu thấy cô tới, cũng cố ý tránh né nội dung cuộc chuyện, dù cuối cùng vẫn cần chữ ký của cô.

 

“ Bởi vì hiến tặng thể nhất định chữ ký của , cho nên chúng hỏi ý kiến của phu nhân.”

 

Phó Nhiễm kinh ngạc: “Hiến tặng thể?”

 

Đôi mắt trợn tròn, cô Minh Thành Hữu: “Anh…” Chỉ một chữ, nước mắt trào , chảy xuống.

 

Minh Thành Hữu đưa tay kéo cô, mang cô tới cửa sổ.

 

Anh vén rèm cửa lên, ánh nắng chiếu , cô cảm thấy chói mắt, đưa tay che trán .

 

“Phó Nhiễm, tối hôm qua, khi thấy y tá lấy ống thở oxi liền nghĩ tới điều , khi c.h.ế.t còn thể giữ cái gì , thể mang theo xuống mồ !”

 

Minh Thành Hữu đưa tay chống song cửa sổ, tiếp: “Các bộ phận cơ thể của thể cứu sống khác, thể đây cũng là cách kéo dài sinh mạng của , cho dù , ít nhất cũng lưu vài thứ thế gian !”

 

Nghẹn ngào nơi cổ họng, cảm giác vô lực ập đến, cô hiểu suy nghĩ của . Cô bả vai của , gì, chỉ cắn chặt môi lạng lẽ .

 

Ngả ghế, cô vẫn thể thừa nhận chuyện .

 

Hiến tặng thể, thật đau đớn.

 

Vào thời điểm , cô vẫn thể chập nhận điều , cô hé miệng cắn lên bả vai .

 

Minh Thành Hữu cũng thấy đau, hai má tái nhợt, đưa tay nắm lấy eo cô, : “Ký tên em!”

 

Hai tay cô níu chặt ống tay áo của .

 

Anh bùi ngùi than nhẹ: “Phó Nhiễm, so với khác, em nên hiểu cách của bây giờ!”

 

Cổ họng cô khàn khàn, nên lời bên trong phòng khách cũng thúc giục, họ cô cần thời gian để tiếp nhận. lúc Tiêu quản gia bưng lên, thấy tài liệu trắng bệch, vội vàng lui ngoài.

 

Người đàn ông đối diện giới thiệu sơ lược cho cô hiểu, đưa tài liệu trong tay về phía hai .

 

dám cầm, sắc mặt Minh Thành Hữu vẫn bình thường, thần sắc nghiêm túc, Tiêu quản gia hình ảnh , bà vội vàng trở phòng của .

 

Hốc mắt cô vẫn ướt át, cô cầm tài liệu lên ký tên, năm ngón tay ngừng run rẩy, ngòi bút vệt lên giấy một dòng mực đen, lòng nặng tựa ngàn cân, mồ hôi túa trong lòng bàn bay, ánh mắt cô m.ô.n.g lung.

Loading...