Mặc dù như , cô vẫn do dự, đặt bút ký tên.
Có một việc, chính bản trải qua mới thể lĩnh ngộ .
Tâm tình nặng nề, cô đặt bút xuống bàn, thấy vẫn đang điền thông tin giấy, cô liền dậy rời .
Mở đàn Piano , bản phổ nhạc bài “Hôn lễ trong mơ”, cô đưa tay ấn phím đàn, âm tiết đơn điệu vang lên tới phòng khách, động tác của Minh Thành Hữu bỗng ngừng , Tiêu quản gia từ phòng của ông bước , đóng cửa .
Sau một hồi, những mới rời .
Tiêu quản gia dọn dẹp các thứ bàn.
Minh Thành Hữu nhướng mắt lên, thê lương cô: “ Tiêu quản gia, chuyện nên cho .”
Tiêu quản gia giật . “ Vâng.”
Minh Thành Hữu dậy bước về phía cầu thang, ôm lấy cô từ phía .
“ Em đánh đàn, mò mẫm cái gì?”
Phó Nhiễm
“Mệt , nghỉ ngơi !”
Minh Thành Hữu gật đầu một cái, buông cô bước lên lầu hai.
Cô theo bóng lưng của , trong lòng đau đớn từng đợt, cô yêu thích sinh mạng đang lớn dần trong bụng cô, nhưng mà cô yêu thì…
Phó Nhiễm ghế sa lon, Lý Vận Linh đang mệt mỏi tiến , trong nhà chỉ thấy cô, vội hỏi.
“Người ?”
Sắc mặt Lý Vận Linh khó coi, xung quanh.
Phó Nhiễm Tiêu quản gia cách đó xa, chuyện cũng thể giấu bà, cô : “Mẹ, về .”
“Là ý của con?”
Không vòng vo, bà nhắm thẳng Phó Nhiễm.
Cô mở miệng. giọng bình tĩnh.
“ Không, đây là ý của !”
“Hai đứa ý gì, tại bàn tính với ? Tự chủ trương?”
Lý Vận Linh tức giận.
“Mẹ, tối hôm , thể con sẽ đồng ý cho như thế, và chính cũng sẽ suy nghĩ . , cũng thấy đấy, chúng tuyệt vọng, trơ mắt , là tìm tim thích hợp cho , mà là nhà của
Phó Nhiễm nghĩ , đến giờ trái tim vẫn còn rỉ máu.
Dù Minh gia hô phong hoán vũ thế nào, đối mặt với cái chết, cũng chỉ thể bó tay chịu trói.
Sắc mặt bà cực kì bi thương, đề cao âm điệu .
“ Vậy thì thế nào, chẳng lễ con thấy quá ích kỷ ? Người khác cứu mạng của Thành Hữu, tại nó hiến tặng nội tạng cứu khác? Phó Nhiễm, thời điểm chúng đau đớn, những đó mềm lòng ?”
Lời đến miệng bỗng nghẹn , cô nữa, vốn đúng sai thế nào.
Cả tối hôm qua, Lý Vận Linh hề ngủ, đôi mắt đỏ hết .
“Thành Hữu ?”
“Đang nghỉ ở lầu.”
Bà dựa sô pha, tiếp.
“Chuyện , còn đồng ý.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-575.html.]
Bà đưa mắt cô, tiếp tục .
“ Có đối với con, nó như thế nào cũng quan hệ gì nhiều? Phó Nhiễm, lúc thật sự trong đầu con đang nghĩ gì?”
Sắc mặt cô vốn trắng bệch, nay bà chèn ép, cảm giác nặng nề thở nổi.
“Mẹ, con chỉ tôn trọng ý kiến của , cách nào cả, con cảm nhận , nhiều tiệp nhận nổi chuyện , nhưng suy nghĩ của , đây là cách nhất để duy trì một phần cơ thể của mà thôi!”
Lý Vận Linh đưa tay che mặt, giọng trầm trọng: “Chẳng lẽ còn biện pháp nào để cứu Thành Hữu ?”
Phó Nhiễm ngẩng đầu lên, đem nước mắt sắp trào nuốt ngược trở về.
“ Cách duy nhất hiện nay là gì đây, chẳng lẽngồi chờ c.h.ế.t ?”
Lòng bà như lửa đốt, ánh mắt ngoài cửa sổ, tiếp.
“Cho dù như thế n chăng nữa, dù chỉ là một tia hy vọng nhỏ nhất, nhất định thử.”
Lý Vận Linh bước khỏi nhà, chú Vương mở cửa xe , bà khoát tay.
“Để một .”
Đi bộ ngoài, thấy một bóng dáng đang dáo dác , bà chăm chú quan sát mới phát hiện đó là Triệu Lan.
“Sao bà tới đây?”
Lý Vận Linh vui .
“ tới thăm Thành Hữu cùng Tiểu Nhiễm.”
Lý Vận Linh bà, .
“ Về , nó sẽ gặp bà !”
Triệu Lan cũng điều , bà đuổi theo Lý Vận Linh.
“, gần đây khỏe ?”
Lý Vận Linh dừng chân , gương mặt khấn trương của Triệu Lan, .
“ Không , ”.
Trong lòng bà khó chịu, chuyện bệnh tình của Minh Thành Hữu bà cũng thể giấu Triệu Lan, tâm tình bà phức tạp, bà thật Triệu Lan nhận con.
Triệu Lan thế, hồn vía bay mất: “Gần đây gặp nó, nó thế nào ?”
“Phó Nhiễm sợ bà lo lắng, cho nên cũng với bà?”
Lý Vận Linh ánh đèn, tiếp.
“Hôm qua, vốn là hy vọng, nhưng…”
Lý Vận Linh thở dài, đem chuyện tối qua kể cho Triệu Lan .
Sau khi xong, bà tiếng.
“Vậy bây giờ ? Có biện pháp nào nữa ?”
“Trừ cách , còn thể gì nữa?”
Hốc mắt Lý Vận Linh cũng ướt át.
“Bà thấy bộ dáng Thành Hữu bây giờ , thể chống đỡ nữa, hiện tại nó gần như bước khỏi cửa, một khi để ngoài thấy nó, ai cũng sẽ nó bệnh, thật nó còn sống mấy ngày nữa?”
Triệu Lan dọa đến ngây , Lý Vận Linh vành mắt bà, trong đầu thoáng qua ý nghĩ, thật lâu mới áp chế , rời , mà hướng về cái ghế xa, xuống.
Thấy Triệu Lan vẫn còn , Lý Vận Linh gọi bà sang đây .
Từ trong túi xách, bà lấy khăn giấy đưa cho Triệu Lan