Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 595

Cập nhật lúc: 2025-05-02 06:09:10
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Con gặp .” Minh Thành Hữu ngả ghế.

 

“Vừa chuyện với cô , chuyện đứa bé, các con tính toán gì ?”

 

Phó Nhiễm lên tiếng, Lý Vận Linh hỏi các con bao gồm cả cô, nhưng hiển nhiên quyền quyết định là của Minh Thành Hữu, gác chân lên.

 

“Mẹ, hiện tại con quản những việc .”

 

“Ý con là gì, nếu đứa bé thật sự là con của con, cho cùng thì nó sẽ là con trai con, con nhẫn tâm để nó lưu lạc bên ngoài ?”

 

Ánh mắt bà khẽ lướt qua bụng Phó Nhiễm.

 

“Mẹ xác nhận nó là con của con

 

“Thẩm Ninh giám định ADN, kể đến chuyện rắc rối của con và cô , cô lưu chút gì đó của con cũng thể lắm chứ?”

 

Lý Vận Linh vẻ tin tưởng Thẩm Ninh, bà tiếp.

 

“Thành Hữu,chuyện nếu con mặt, con giải quyết, con của Thảm Ninh ở Minh gia là thỏa đáng.”

 

Minh Thành Hữu thở dài: “Mẹ, chuyện cần quan tâm, nếu cô nuôi con, tất nhiên sẽ xuất hiện nữa.”

 

Lý Vận Linh Phó Nhiễm đang đối diện.

 

“Tiểu Nhiễm, ý con thì ?”

 

Một câu của bà, đem quyền quyết định đẩy lên cô.

 

Lý Vận Linh thể hiểu rõ cảm giác , lúc trong lòng bà xuất hiện nhiều cảm xúc, Minh Thành Hữu cũng bắt cô trả lời, đưa tay vỗ nhẹ mu bàn tay cô: “Em lên lầu .”

 

Phó Nhiễm mệt mỏi dậy, Lý Vận Linh cũng gì nữa. Cho đến khi bóng cô khuất cầu thang, Lý Vận Linh mới đưa mắt .

 

“Dĩ nhiên, đầu tiên chúng cần xác định đứa nhỏ con của con ?”

 

“Không cần xác nhận.” Minh Thành Hữu vung tay. “Trong lòng con rõ là .”

 

Lý Vận Linh ngộ nhận đây là lời cam chịu của .

 

“Như nhất là sẽ tìm luật sư

 

“Mẹ.” Minh Thành Hữu ngăn bà . “Nếu Thẩm Ninh tìm tới, cũng cần quan tâm, nếu như cô lội trong vũng bùn , con chỉ thể theo cùng.”

 

Lý Vận Linh nhận thấy sự khác thường trong lời của : “Mẹ nghĩ cô nhất định sẽ tìm đến.”

 

Phó Nhiễm ở ban công, thấy bóng dáng Lý Vận Linh rời , đó Minh Thành Hữu liền lên lầu, dựa cửa sổ bóng dáng thẫn thờ của cô, cô đầu, hai mắt chạm , nhưng cũng ai mở miệng .

 

Phó Nhiễm nhanh chóng thu hồi tầm mắt, ánh xa xăm.

 

Minh Thành Hữu bên cạnh cô, đưa tay ôm lấy cô.

 

“Chớ tức giận vì chuyện , thật tí nào!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hop-dong-tinh-yeu/chuong-595.html.]

 

Giọng của cô bình thản. “Em tức giận.”

 

“Nếu như nổi giận thì em cũng thật bình thường.”

 

Minh Thành Hữu tiếp. “Đứa trẻ thể nào là con của , chẳng qua mà thôi.”

 

Phó Nhiễm mặt , thấy cằm gần trong gang tấc, hai cánh mũi phập phồng.

 

“Khẳng định?”

 

Anh đưa tay ôm chặt cô trong lòng.

 

“Còn nhớ rõ sự trở của Thẩm Ninh tai nạn xe ? Cảnh sát là cô cắn thuốc, huống chi cũng gì xảy với cô , thật tò mò mục đích cô như thế để

 

Phó Nhiễm dậy, ôm về trong ngực.

 

“Bất kể như thế nào, cũng cho cô một cơ hội, nếu cô cần tiền, sẽ cho cô mặt.”

 

Giọng điệu lạnh lùng của vang lên bên tai cô, trong lòng cô bất chọt một dự cảm , đặt hai chân xuống đất, xoay mặt .

 

“Như , thẳng với cô ? Để cho cô từ bỏ ý định ?”

 

Anh mắt cô, trả lời.

 

“Thành Hữu.” Cô đưa tay đặt lên trái tim .

 

“Chúng cần quản chuyện gì nữa, em chỉ sống cùng , đề phòng, lo lắng gì nữa.”

 

Anh cầm tay cô, .

 

“Chuyện , chính là những điều nhất dành cho hai con em.”

 

Nhớ tới thời gian cùng với Thẩm Ninh bên , cảm thấy nên cho cô một cơ hội, nhưng cô thật sự quý trọng.

 

Hai ngày , Thẩm Ninh tới cửa Minh gia, đưa cho Lý Vận Linh giám định ADN, bà một hồi lâu, cuối cùng nhịn thả xuống.

 

Ý của Thẩm Ninh đơn giản, là Minh Thành Hữu chấp nhận đứa con là con trưởng của Minh gia.

 

Lý Vận Linh nhận đứa trẻ, nhưng Thẩm Ninh vẫn cự tuyệt.

 

Bà nghĩ, tiên tìm biện pháp định cảm xúc của Thẩm Ninh, khi chuyện với Minh Thành Hữu tại nhà, chỉ hừ một tiếng sắc lạnh, đó bỏ lên lầu. Phó Nhiễm thấy sắc mặt u ám, cảm thấy yên lòng, nhưng cô cảm giác giống như đang chuyện gì giấu cô.

 

Nhận điện thoại của Thẩm Ninh, cô thật tí nào.

 

Thừa lúc ngủ trưa, cô bảo tài xế chở cô một chuyến, tới nơi hẹn, cũng xa lắm. Thẩm Ninh ôm con cạnh cửa sổ, thấy cô tới, cô bảo con chơi chỗ khác.

 

Phó Nhiễm gọi một ly nước trái cây.

 

“Còn nhớ đối mặt của chúng đây ?”

 

Phó Nhiễm điều chỉnh tư thế cho thoải mái, : “Giữa và cô dường như thích hợp để ôn chuyện cũ, chuyện gì thì cứ thẳng.”

Loading...